Cine

#HọNóiLà: Ekip Hoa Phong Nguyệt Vũ – “Tình đầu là tình lâu phai”

Hoa Phong Nguyệt Vũ – phim điện ảnh giải trí độc lập đầu tay của đạo diễn Phạm Thanh Hải – là một trong những dự án tiềm năng của EMA Solutions, với sự đầu tư của Lotte Entertainment nhằm khích lệ các đạo diễn trẻ và các nhóm làm phim độc lập tại Việt Nam. 

Tuy được thực hiện trong thời gian cực ngắn nhưng Hoa Phong Nguyệt Vũ hứa hẹn đem đến một màu sắc mới lạ, độc đáo cho màn ảnh Việt cuối năm khi kết hợp các yếu tố hồi hộp, trinh thám, hành động và cả những drama tâm lý phức tạp.

The Millennials đã được dịp gặp gỡ và phỏng vấn hai trong số những thành viên ekip phim. Đó là Điều hành sản xuất Lương Vĩnh An – người không chỉ điều phối các khâu sản xuất cực tốt để dự án luôn bám sát kế hoạch mà còn là nguồn năng lượng tích cực của cả ekip với “khuôn mặt gây cười”. Bên cạnh đó còn có Võ Minh Trí – anh chàng đôi ba bận chuyển từ kiến trúc sang sự kiện rồi giờ là thiết kế bối cảnh cho Hoa Phong Nguyệt Vũ. Mỗi câu chuyện, mỗi chia sẻ đều thể hiện một nét đặc trưng vô cùng thú vị rằng, dự án này thật sự đã được thực hiện bởi toàn những “dân chơi liều”.

Hoa Phong Nguyệt Vũ đã bắt đầu như thế nào?

Lương Vĩnh An: Trước khi thực hiện Hoa Phong Nguyệt Vũ thì mình cũng làm nhiều dự án khác không liên quan đến điện ảnh – như là về giáo dục với xe máy. Rồi “sức hút” của anh Hải (đạo diễn) mạnh quá, mình bị “kéo” về đây làm phim, nhưng vẫn ráng bỏ chiếc xe máy “yêu dấu” của mình vào đó. 

Tụi mình làm chung với nhau cũng được mấy dự án nhỏ nhỏ rồi. Khi ý tưởng của Hoa Phong Nguyệt Vũ xuất hiện, mọi người cảm được ngay tinh thần của dự án.

Thật ra cái thế giới mình đang sống… Nói sao ta, một số người có tìm hiểu về tôn giáo thì sẽ đặt câu hỏi rằng cuộc đời này là thực hay là ảo. Mình có xem một bộ phim nước ngoài về một người cha kể cho con nghe về những hành trình ông đã trải qua. Người con không tin, vì nghe nó kỳ dị quá. Nhưng đến gần cuối đời, người con mới biết và tin rằng đó là những câu chuyện có thật.

Bộ phim này cũng vậy. Nó cho khán giả đi cùng hành trình của nhân vật chính. Đi xong thì khán giả sẽ tự hỏi, không biết mình vừa xem hành trình thật của nhân vật hay chỉ là sự tưởng tượng của anh ấy.

Vì sao ekip không lựa chọn những thể loại dễ thu hút nhiều phân khúc khán giả hơn như tình cảm, hài,… cho dự án đầu tay này, mà lại là một chủ đề kinh dị, kì bí như thế?

Võ Minh Trí: Chọn phim để xem cũng như cách mình chọn món ăn vậy. Có người thích món này, có người lại thích món kia. Khán giả đi ăn và phản ứng sau đó của họ sẽ là câu trả lời cho việc liệu món ăn có hợp khẩu vị hay không. 

Lương Vĩnh An: Phim ảnh thì xuất phát là để giải trí – như mình xem thể thao hay ca nhạc vậy, mà sự giải trí sẽ đến từ trải nghiệm. Mình làm một bộ phim mang đến cho khán giả nhiều trải nghiệm thì mình nghĩ họ sẽ thích. Có người tìm kiếm những trải nghiệm quen thuộc; ví dụ khi xem phim siêu anh hùng thì mình thích sự hoành tráng và những sức mạnh siêu nhiên của các nhân vật, xem phim tình cảm vì chuyện phim chạm đến cảm xúc của mình.

Tụi mình chọn làm một thứ “lạ lạ”, thì ít nhiều cũng biết đối tượng người xem sẽ bị giới hạn. Tuy nhiên, mình không nghĩ Hoa Phong Nguyệt Vũ là điều gì đó quá lạ lẫm hay xa vời đâu. Phim vẫn sẽ đem đến cho khán giả những trải nghiệm quen thuộc, mà quen thuộc thế nào thì mọi người xem phim sẽ biết (cười).

Mọi người có tin vào nhận định rằng “Phim độc lập ít người biết thì hay, phim thương mại nhiều người xem lại dở”?

Võ Minh Trí: Do đây là dự án phim đầu tiên mình tham gia, nên mình sẽ trả lời ở góc độ người đi xem phim thôi nhé. Mình không nghĩ như vậy. Với mình thì mỗi phim đều có một câu chuyện khác nhau. Cũng như ở thể loại phim, nếu câu chuyện phù hợp với khán giả thì họ sẽ thích thôi. Chuyện đó thiên về quan điểm cá nhân nhiều hơn là đánh giá chính xác đúng, sai. 

Võ Minh Trí – Thiết kế sản xuất | Ảnh: NVCC

Lương Vĩnh An: Điện ảnh, âm nhạc hay bất kì bộ môn nghệ thuật nào cũng sẽ luôn có phần “đại chúng” và phần “ít đại chúng hơn”. Nếu muốn nhiều người biết thì mình chọn phần “đại chúng”. Nếu đã chọn cái “đặc biệt” hơn một chút, không nhiều người theo đuổi, thì bản thân cũng phải hiểu là sẽ có ít khán giả “cảm” được cùng mình. Tuy nhiên, khán giả ít nhưng đó sẽ là những người trung thành. 

Trở lại với phép so sánh món ăn. Có những món ăn rất dễ bán. Nhưng cũng có thức ăn healthy, nó hơi nhạt nhẽo và ít người thích hơn, thì sẽ khó bán hơn. Nhưng mà vẫn có người ăn, chứ không phải hoàn toàn không bán được. Mà ai ăn đồ healthy rồi thì thường sẽ có kế hoạch ăn lâu dài chứ không trở về thực đơn khác. Làm phim cũng như vậy.

Mọi người có nghĩ mình đang “chơi liều” không – khi từ ekip đến dàn diễn viên, đa số đều là người mới và chưa có nhiều kinh nghiệm với phim ảnh?

Lương Vĩnh An: Tụi mình có anh Peter Phạm – diễn viên chính và đạo diễn hành động cho dự án này, đã từng tham gia điện ảnh trước đó. Còn lại thì có anh Hải có kinh nghiệm ở những dự án lớn nhưng với vai trò quản trị đầu tư chứ không phải đạo diễn. Mình thì có kinh nghiệm về truyền thông và ở mảng truyền hình chứ cũng chưa bao giờ làm phim điện ảnh dài ngày mà gấp như vậy. Vậy rõ ràng là tụi mình đang chơi liều! 

Peter Pham vào vai Phong – chuyên viên khai vấn tâm lý
Ảnh: Koicine

Làm dự án đầu tay lúc nào mình cũng cần nhiều thời gian hơn người khác hết. Sẽ cần thời gian để mình học, thời gian để mình bàn luận với nhau và cùng lên quy trình thực hiện. Đã vừa gấp mà còn vừa không biết gì, rồi cuối cùng nhìn lại thành quả, cũng tự hào thấy “Ờ, sao làm được hay ghê.” (cười)

Mọi người có gặp khó khăn nào trong quá trình thực hiện không?

Lương Vĩnh An: Khó khăn không nằm ở quá trình quay, mà toàn là những khâu… không liên quan gì đến quay dựng. Tại tụi mình cũng ngây thơ, cứ nghĩ chỉ cần tập trung vào phim là đủ, nhưng có nhiều việc linh tinh làm ekip rất mất thời gian để giải quyết. 

Tụi mình làm Hoa Phong Nguyệt Vũ theo phong cách cuốn chiếu, cứ quay cảnh này là tiếp tục lo chuẩn bị cảnh sau. Quay phim rồi mà các bạn phục trang vẫn cần đi mua đồ cho những vai chưa diễn ngay. Máy móc thiết bị cũng phải mua thêm trong lúc quay, rồi phần mềm để làm hậu kỳ thì đụng tới đâu mới tìm tới đó.

Chuẩn bị setup bối cảnh
Ảnh: NVCC

Ngày xưa mình làm kiểu nghiệp dư thì mình có thể xài free hay trial được, nhưng giờ mình cũng “chút xíu chuyên nghiệp” rồi thì phải đầu tư “hàng xịn” có bản quyền chứ. Mua thì cũng phải từ nước ngoài hoặc thông qua các đại lý. Mà mấy phần mềm chuyên biệt như vậy tìm đại lí cũng ngốn không ít thời gian và công sức.

Nhưng mà, mình thấy làm phim cũng giống như yêu người nào đó vậy. Mình phải bỏ công sức tìm hiểu, rồi giải quyết khó khăn và phải yêu hết mình. Mình gọi bộ phim này là tình đầu. Sau này những “tình” khác sẽ có những cái đáng nhớ riêng. Nhưng mà chẳng phải tình đầu là tình lâu phai nhất sao?

Theo chia sẻ thì Hoa Phong Nguyệt Vũ đã được làm trong thời gian cực kỳ gấp. Mọi người trong đoàn đã hoàn thành bộ phim này như thế nào?

Lương Vĩnh An: Mình cầm trên tay kịch bản đã hoàn thành, quá trình chuẩn bị mất khoảng một tháng rưỡi đến 2 tháng. Sau đó, thời gian quay mất khoảng 2 tháng nữa. Ekip cũng dành 3 tháng để hoàn thành công đoạn hậu kỳ. Vậy đâu đó một phim từ lúc có ekip đến lúc hoàn thiện thì sẽ mất khoảng 6 tháng. Thêm khâu đi duyệt, chuẩn bị cho ra rạp chắc phải cộng thêm 3 tháng nữa.

Nhưng đó là những phim mình đã nghe kể trước đó thôi nha, còn Hoa Phong Nguyệt Vũ thực hiện toàn bộ quá trình kể trên chỉ vỏn vẹn trong 3 tháng. Lúc đang quay thì ai cũng than cực, chỉ mong mau mau tới giai đoạn hậu kỳ cho nhẹ người. Xong rồi tới lúc làm hậu kỳ thì đoàn phim vẫn phải “cuốn chiếu”, vừa đi quay vừa hậu kỳ thì mới kịp tiến độ được (cười).

Võ Minh Trí: Mỗi người trong đoàn phim đều phải làm rất nhiều việc, ví dụ như An lo khâu sản xuất nhưng vẫn chạy bên bối cảnh hỗ trợ mình. Bạn Art Director có chia sẻ với mình là thường bạn sẽ cần ít nhất 1 tháng để đọc kịch bản, lên concept, phác thảo hình ảnh nhân vật,… mà với Hoa Phong Nguyệt Vũ thì bạn chỉ có 1 tuần để làm. Cả phim này ai cũng chạy, chạy hết sức trong 3 tháng luôn đó.

Lương Vĩnh An: Mới đầu ai nghe tiến độ này cũng “đổ quạu” hết, mà rồi cũng làm được đó thôi. Được cái may mắn là đọc qua kịch bản thì mọi người đều thích, đều có cảm giác “muốn làm”. Mình nghĩ chính cảm giác đó mà tụi mình làm nhanh hơn. Không biết do tụi mình may mắn hay tụi mình giỏi thiệt (cười). 

Mình thấy tinh thần quan trọng lắm. Có tinh thần vô phim là “ngon” liền. Giống như cùng món ăn, cùng công thức, nhưng người nấu có cho tinh thần vô, thì ra ăn nó sẽ khác lắm. 

Tụi mình đa số là người mới, thời gian cũng gấp, nhưng với dự án này thì ai cũng dồn 100%, thậm chí 200-300% công lực, ai cũng yêu Hoa Phong Nguyệt Vũ hết mình. “Tình đầu” mà, mình đâu có suy tính mấy cái khác, đâu có nghĩ gì nhiều đâu, chỉ yêu thôi.

Tham gia dự án này, đâu là những trải nghiệm đáng nhớ nhất của mọi người?

Võ Minh Trí: Thật sự là quãng thời gian vừa rồi… cảm giác như mới ngày hôm qua. Mình nhớ từng ngày anh em làm gì, ngày đó diễn ra như thế nào. Có những lúc anh em gần như là làm việc thâu đêm suốt sáng. Rồi có những hôm đi quay ngoài đường, đuối quá ngủ ngay trước cửa nhà người ta luôn. Đó đều là những hình ảnh đáng nhớ với mình.

Lương Vĩnh An: Có một cảnh quay anh Peter Phạm lái mô tô. Ban đầu mọi người nghĩ cảnh đó nhỏ, quay nhanh thôi. Rốt cuộc vì nhiều yếu tố khách quan mà dời đến lần thứ 3. Và ngày quay đó trời lại mưa rất to. Ekip di chuyển từ Bình Thạnh sang Quận 4 để quay mà đến Quận 1 là không đi được nữa. Cả ekip đứng nhìn mưa, anh Peter cũng ướt hết. Mưa lớn không thấy ngớt, nói thôi giờ đoàn cho anh Peter về. Lúc sau thì trời hết mưa, nước cũng rút. Mình thì thấy mưa nãy giờ mình cũng muốn về nhưng bạn đạo diễn hình ảnh nói “thôi giờ quay tiếp đi”. Xong rồi đoàn mới gọi anh Peter từ nhà trở lại. Cuối cùng tụi mình hoàn thành buổi quay.

Làm việc với cường độ như của Hoa Phong Nguyệt Vũ thì thật ra không phải lúc nào tụi mình cũng giữ được tinh thần đâu. Có những lúc rất là mệt. Nhưng mình nghĩ hên sao mà cái lúc đứa này mệt thì người khác lại “sung”, cứ nói thôi làm đi. Toàn là anh em với nhau mà, nên tụi mình lại cùng nhau thực hiện. 

Được biết bộ phim được thực hiện bằng dòng máy SONY thị trường mà không dùng camera chuyên dụng. Ekip có chia sẻ gì về quyết định cũng như khi thật sự quay bằng máy này không?

Lương Vĩnh An: Jukey Bùi (Bùi Quang Thông) là đạo diễn hình ảnh cho phim. Tụi mình có 2 người quay phim, 1 người quay các cảnh chính và 1 người chuyên các cảnh hành động. Nhưng mình vẫn sử dụng chung một máy.

Máy backup cũng có nhưng không đúng dòng Sony A7SM3. Bên Sony đang muốn thử nghiệm dòng máy thị trường cho những cảnh quay chuyên nghiệp hơn. Đó vừa là thuận lợi vừa là cái khó khăn của ekip. Thuận lợi thì bên kỹ thuật nhà mình đã dùng máy Sony từ rất lâu rồi, bản thân mình ngày xưa khi làm bên truyền hình thì cũng dùng Sony. Sau này làm qua sự kiện vẫn chỉ trung thành với Sony, chỉ là dòng máy nhỏ hơn thôi.

Nhưng A7SM3 là dòng máy mới, nên việc làm quen với máy là cái khó khăn mình nói. Máy này ra mắt khoảng 23-24/9. Vừa ra thì Sony gửi cho tụi mình. Nhưng 30/9 là mình đã có ngày quay đầu tiên nên thời gian tiếp xúc và làm quen với máy rất ít. Bên kỹ thuật viên thì am hiểu rồi, nhưng đội ngũ vận hành chưa thể thuận tay 100% ngay được.

Đoàn phim sử dụng dòng máy thị trường Sony A7SM3 cho phim, ngay cả khi quay những cảnh hành động. Ảnh: Hoa Phong Nguyệt Vũ

Mặc dù tần suất sử dụng của đoàn phim rất cao, nhưng máy cũng không bị overheat (quá tải nhiệt). Cái này tụi mình cũng có chia sẻ trong đoạn phim hậu trường của Hoa Phong Nguyệt Vũ. Có những ngày tụi mình để máy suốt, cứ hết pin thì thay rồi hết rồi thay trong suốt khoảng 16 tiếng, nhưng chưa bao giờ máy bị sập nguồn hết. 

Hoặc không bị overheat là tại vì từ những ngày đầu quay tụi mình đã bỏ nó vào trong tủ lạnh (cười). Lúc đó có một cảnh cần lấy góc từ trong tủ lạnh nhìn ra diễn viên. Cả set up cả quay chắc cũng phải 2 tiếng nó nằm trong tủ lạnh đó. 

Mở đầu trailer của bộ phim có câu “Sức mạnh của sự thật là niềm tin.” Mọi người có thể giải thích thêm, cụ thể “tin” ở đây là tin vào điều gì?

Lương Vĩnh An: Mình không có viết câu đó nha (cười). Nhưng mình nghĩ, chuyện tin cái gì đó có thật hay không hoàn toàn là do bản thân tự thuyết phục mình tin vào điều đó.

Nhiều người nói “phải thấy mới tin”. Nhưng thiếu gì những thứ thấy rành rành trước mắt nhưng mình vẫn không tin nó là thật? Cho nên “sự thật” có được là do niềm tin của mỗi người chúng ta mà thôi.

Võ Minh Trí: Mình nghĩ câu nói đó sẽ để lại nhiều suy nghĩ trong mỗi khán giả, theo nhiều hướng khác nhau. Đối với mình, đó là câu trả lời cho câu hỏi “sự thật từ đâu ra?”.

Sự thật là do bản thân mình tự lựa chọn để đặt niềm tin vào. Đôi khi lời nói dối mà được lặp đi lặp lại nhiều lần thì đôi lúc sẽ biến thành “sự thật.”

Xin cảm ơn ekip Hoa Phong Nguyệt Vũ với buổi trò chuyện vô cùng thú vị này!

Mi Nguyen

Recent Posts

#Thoáng: Đàn ông thường có nhiều bạn tình. Sự thật là gì?

Liệu điều này có phải chỉ là kết quả của sự nhàm chán trong đời…

1 ngày ago

Giải mã 8 mô-típ tình yêu kinh điển trong các tác phẩm lãng mạn

Những "công thức" sau đây đã khiến cho hàng thế hệ độc giả và khán…

2 ngày ago

4 dấu hiệu burnout trong công việc và cách để lấy lại niềm đam mê

Không ai mong muốn bản thân bị burnout vì công việc cả. Thế thì làm…

3 ngày ago

#Nghĩ: Tương lai của sự lãnh đạo thuộc về nữ giới hay phải linh hoạt?

Khi càng ngày nhiều phụ nữ giữ vị trí dẫn dắt ở các tổ chức,…

3 ngày ago

7 phong cách sống hạnh phúc – Bạn là người chơi hệ nào?

Mặc dù khác biệt, nhưng chúng ta hoàn toàn có thể tham khảo, chọn lọc…

3 ngày ago

Hoạ sĩ Nguyễn Việt Anh và Mifa chia sẻ góc nhìn về triển lãm tranh “Những địa hạt phù du”

"Những địa hạt phù du" đã mang đến góc nhìn mới mẻ và đầy triết…

5 ngày ago