#HọNóiLà là những câu chuyện, góc nhìn và trải nghiệm từ các nhân vật khách mời của TML.
“Xin chào mọi người, mình tên Nguyễn Đức Vinh Hiển, được mọi người biết đến thông qua blog Huppie in Taiwan, nên cho mình xưng hô với mọi người là Húp nha. Mình là một chàng trai Thiên Bình cận kề tuổi 30, hiện tại đang sinh sống và làm việc tại thành phố Đài Bắc. Mình đến Đài Loan năm 2019 để theo học IMBA, chuyên ngành Marketing.”
Tự nhận mình là “chàng trai Sài Gòn say mê Đài Loan” và xem xứ Đài không khác gì quê hương thứ hai của mình, Vinh Hiển – hay thân thương hơn là Húp không hẳn chỉ là một Blogger về du lịch mà còn rất nhiều góc nhìn thú vị về đời sống. Trong những bài viết của anh chàng, bạn sẽ tìm thấy được nguồn năng lượng tích cực của việc chấp nhận những mâu thuẫn trong mình, về việc tận hưởng cuộc sống thông qua một que kem, hay tách cà phê và thậm chí cả khi nói lời từ chối.
Lời nói “không” thường được nhìn nhận như một vấn đề tiêu cực. Thế nhưng, thông qua góc nhìn của Húp, câu từ chối đôi khi lại là điều gì đó rất đáng yêu.
Một câu nói đã là kim chỉ nam của mình trong suốt quá trình tại Đài Loan đó chính là: Trước khi bạn từ bỏ hãy nhớ lại lí do bạn đã bắt đầu. Du học hoặc sinh sống tại nước ngoài chưa bao giờ là một điều dễ dàng cả, nhưng cách mà bạn đối mặt với khó khăn mới là điều quan trọng.
“Tại sao người khác phải hiểu công việc khó khăn của bạn?” – một câu nói mà Húp đã đọc được trong một lần xem tạp chí phỏng vấn nữ diễn viên Dương Mịch. Câu nói này đã thật sự gây ấn tượng rất lớn với Húp.
Mọi người đều sống một cuộc sống khó khăn, vậy tại sao người khác phải hiểu sự chăm chỉ của bạn? Đối mặt với những khó khăn đó, có những lúc Húp đã muốn dừng lại, không muốn tiếp tục nữa nhưng cố gắng chính là sự lựa chọn của Húp, và Húp càng phải nỗ lực để đạt được những điều mà Húp lựa chọn.
Nếu như Húp nói là Húp chẳng có một lí do đặc biệt nào để tạo nên Huppie in Taiwan thì mọi người có thấy kì lạ không? Nhưng thật sự là như vậy! Húp chỉ đơn giản là cảm thấy viết lên Facebook cá nhân sẽ làm phiền mọi người, nên đã tạo blog để những ai thích thì theo dõi mình rồi đọc thôi. (Cười)
Còn về chính xác thời điểm mà mọi người biết đến Húp là trong một lần tình cờ để lại “comment dạo” bằng tài khoản blog, và may mắn là bình luận đó được nhiều người ủng hộ. Thế là mọi người vào blog và theo dõi Húp thôi.
Sau đó thì Húp tiếp tục chia sẻ những câu chuyện xung quanh về du học và cuộc sống tại Đài Loan. Ở độ tuổi của Húp thì cũng vừa may có những trải nghiệm trong các môi trường khác nhau như học đường, công sở, sinh sống tại nước ngoài nên có những câu chuyện mà đâu đó những người bạn theo dõi Húp thấy được mình trong đó. Mọi thứ mà Húp chia sẻ từ cái thật nhất, những trải nghiệm của chính bản thân mà mình có được nên nhận được sự đồng điệu từ các bạn đọc, rồi các bạn ủng hộ mình thôi.
Tình cảm là thứ mà Húp nhận được nhiều nhất trong quá trình vận hành blog. Các bạn chia sẻ tâm sự trên mỗi bài đăng hoặc nhắn tin rất nhiều để Húp có thể chia sẻ và định hướng cho các bạn về du học. Ngoài ra, Húp cũng cho các bạn gợi ý về cách xử lý những rắc rối mà các bạn ấy gặp phải. Húp trân trọng từng cái bình luận, từng cái chia sẻ của các bạn, vì mọi người đã đặt niềm tin và tình cảm cho mình mà.
Có một loại hạnh phúc gọi là: học đúng ngành, làm đúng nghề! Húp may mắn là đã xác định được con đường mà mình muốn đi, cho nên Húp biết rằng mình phải từ chối rất nhiều thứ.
Đầu tiên, Húp từ chối việc để tuổi trẻ trôi qua thật nhàm chán. Húp đã từng là một chàng trai văn phòng hàng ngày đến công sở, hoàn thành công việc cuối tháng nhận lương với mức lương không hề thấp. Nhưng, những ngày tháng đó, mỗi khi về nhà Húp đều cảm thấy đó chưa phải là cuộc sống mà Húp muốn. Bản thân của Húp đã đấu tranh rất nhiều để từ chối công việc hiện tại, cuộc sống hiện tại để được làm điều mà Húp muốn. Húp chưa bao giờ thu mình lại bởi sự kém cỏi của bản thân, mà ngược lại Húp càng mạnh dạn để người khác thấy cái dốt của mình, rồi người nào muốn mình tốt hơn sẽ chỉnh sửa cho mình, để mình được tốt hơn.
Thứ hai, Húp từ chối việc phải sống dưới quan điểm cá nhân của người khác áp đặt lên bản thân mình. Húp đến Đài Loan du học năm 27 tuổi, với nhiều bậc phụ huynh và các bậc cô chú lớn tuổi thì độ tuổi này nếu con cái họ muốn đi du học thì ngay lập tức sẽ “Tuổi này rồi mà còn đi du học”, “Lớn rồi lập gia đình đi”… Quan điểm sống của Húp rất rõ ràng, thà Húp hối hận vì những việc mình làm chứ không muốn hối hận vì những việc mình chưa làm.
“Study abroad is my dream, and I am here to make my dreams come true” – Húp vẫn nhớ lời giới thiệu của bản thân khi đứng trước lớp và nói một cách dõng dạc như vậy, cảm giác lúc ấy nó sướng lắm! Bởi vì Húp đã làm việc rất chăm chỉ, chuẩn bị kiến thức, tâm lý, tài chính… đã nỗ lực rất nhiều để mà theo đuổi sự lựa chọn của mình.
Húp từng là một người không biết nói câu từ chối, thậm chí việc nói không với ai đó cũng khiến cho lòng mình nặng trĩu luôn ấy, kiểu sợ làm người ta buồn. Từ việc nhỏ như là từ chối đi cafe, đi ăn uống, đến cả từ chối đồng nghiệp khi họ cần giúp đỡ việc gì đấy.
Rồi Húp cảm thấy sau này việc đồng ý với một ai đó không còn là sự tự nguyện của mình nữa, mà đó là bổn phận là trách nhiệm mà mình phải làm vậy đó. Không, Húp không thể để bản thân như vậy được nữa.
Lúc đi học, Húp vẫn xung phong làm lớp trưởng, làm nhóm trưởng. Tuy nhiên, khi làm việc nhóm, Húp giữ một thái độ rất quyết liệt, phân công rõ ràng trách nhiệm cho từng thành viên. Húp cũng đồng thời thẳng thắn góp ý cho các bạn rằng đây là công việc chung không của riêng cá nhân nào cả. Độc lập làm việc là cách mà bạn thể hiện được sự tôn trọng và nhận được sự tôn trọng từ người khác. Và khi các thành viên không còn ai gồng gánh công việc của người khác nữa thì dĩ nhiên đó là một tập thể mạnh, được kết quả tốt và nhận được học bổng là chuyện hiển nhiên.
Còn lúc đi làm thì Húp cũng sẽ dựa trên tính chất của công việc mà sẽ quyết định chấp nhận hay từ chối. Bởi vì bạn phải thật sự làm tốt công việc của mình, hoàn thành nó rồi thì hẵng đi giúp đỡ người khác. Tránh việc tùy tiện nhận lời giúp đỡ để mà ảnh hưởng đến lịch trình, công việc cá nhân của mình. Cũng nhờ thái độ làm việc ấy mà mình càng nhận được sự tin tưởng của cấp trên, cơ hội thăng tiến của mình trong sự nghiệp cũng nhiều hơn.
Phải học được cách lắng nghe bản thân mình nhiều hơn. Khi bạn giúp đỡ ai đó mà bạn cảm thấy khó chịu quá, sự giúp đỡ đó sẽ bắt nguồn từ việc cả nể, khiến bạn làm nó một cách hời hợt không đạt được hiệu quả cao. Đó là lúc mà bạn sẽ nói giá như từ chối ngay từ đầu.
Từ chối một ai đó, một việc gì đó không hẳn là bạn không nhiệt tình, mà là cách mà bạn tiết kiệm được thời gian và sức lực của bản thân. Hiểu rõ tính chất quan trọng của sự việc, mức độ ưu tiên của sự việc rồi sau đó mới quyết định có chấp nhận hay là không.
Như Húp đã chia sẻ, việc ỷ lại một ai đó là việc mà bạn đang hạ thấp giá trị của bản thân mình xuống và khiến cho người khác khó chịu nếu bạn liên tục cần sự giúp đỡ từ người ta. Nếu bạn luôn muốn bản thân mình được giúp đỡ người khác, luôn luôn nói “có” thì bạn phải thật sự xuất sắc, năng suất làm việc của bạn phải gấp hai, gấp ba lần người khác thì đó là câu chuyện khác. Còn nếu như bạn luôn luôn giúp đỡ người khác là để nâng cao hình ảnh bạn trong mắt người khác thì thôi kết thúc vở diễn sớm đi, nếu không gồng mệt lắm.
Có chứ! Một câu chuyện vui mà mỗi lần nhắc lại thấy tức ghê luôn. Người ta tỏ tình với mình, mình từ chối để làm giá. Xong người ta không theo đuổi mình nữa, còn block mình nữa. Mà trên thực tế thì mình lại thích người ta điên lên luôn, làm mọi cách để người ta thấy là mình đã bật đèn xanh rồi, xong cuối cùng nhận cái kết chán không cơ chứ.
Đó chính là giáo sư đã hướng dẫn luận văn cho mình. Mình đặc biệt dốt công nghệ, thì trong phần phân tích số liệu mình đã gần như gục ngã luôn vì không biết sử dụng một số phần mềm phân tích và nhờ đến sự giúp đỡ của giáo sư. Tuy nhiên, giáo sư đã thẳng thắn với mình: “Không, đây là công việc của bạn, tôi đã gửi bạn tài liệu và hướng dẫn bạn rồi, điều bạn cần làm hoàn thành nó.”
Mình đã phải thức ngày thức đêm, lên thư viện ngồi mười mấy tiếng, mời các anh chị khóa trên cafe để hướng dẫn mình, cuối cùng cũng hoàn thành và nhận được kết quả khá mĩ mãn. Và rồi, bây giờ đi làm ở Đài Loan, công việc gần nhất cũng là phân tích số liệu. May mắn thay bây giờ biết làm rồi. (Cười)
Ai đó đã nói rằng, mỗi đời người sẽ trải qua ba mối tình là tình đầu, tình khắc cốt ghi tâm và mối tình bên nhau trọn đời.
Sài Gòn là mối tình đầu, bất giác đi đến quốc gia nào cũng là tiêu chuẩn để mình so sánh, như kiểu là bánh mì Hongkong thì ngon đó, nhưng không bằng bánh mì Sài Gòn đâu.
Đài Loan là mối tình không bao giờ quên, vì đây là nơi đã cho mình những bài học quý giá, giúp mình càng trưởng thành hơn, là nơi mà khiến cho mình biết được rằng mình chỉ có một sự lựa chọn đó là cố gắng hết sức.
Đây là bức ảnh mà Húp chụp vào một lần lang thang trên phố vào tháng ba năm nay. Khi ấy trong lòng Húp có nhiều trăn trở lắm, nhưng đột nhiên Húp thấy cảnh tượng này và nhớ đến nói một câu nói “Đủ nắng hoa sẽ nở.”
Mình cần trân trọng những giá trị được cho đi trong cuộc sống, và một lời hứa của bản thân rằng Húp sẽ luôn lựa chọn trở thành người tốt, thậm chí có nhận được những đau khổ thì vẫn kiên quyết chọn không làm tổn thương bất kì ai. Những điều tuyệt vọng thì đem cất giữ trong lòng, những vui vẻ tốt đẹp chia sẻ hết cho mọi người.
Nếu không là Đài Loan thì sẽ là một quốc gia khác thôi vì du học là ước mơ của Húp, và Húp phải biến ước mơ thành sự thật.
Nhiều lắm. Húp từ chối rất nhiều lời đề nghị hợp tác với các nhãn hàng mỹ phẩm vì cơ bản Húp không có sử dụng những sản phẩm ấy đủ lâu, đủ kiến thức để có thể chia sẻ với các bạn đang theo dõi Húp rằng sản phẩm ấy tốt. Húp phải có trải nghiệm nhất định về sản phẩm thì Húp mới giới thiệu, chứ không tùy tiện được. Người lập nên Huppie in Taiwan là Húp nhưng các bạn mới là người giúp blog hoạt động, Húp phải có trách nhiệm về điều ấy.
Húp không thích quay ngược thời gian đâu. Sự việc mà Húp đã đồng ý có đúng hay là sai thì tại thời điểm Húp đồng ý đó là quyết định của Húp và Húp đã là người trưởng thành mà, phải có trách nhiệm với quyết định của mình.
Hỏi khó quá luôn ấy, nãy giờ chia sẻ quá chừng về vấn đề này mà nói không phải thì cũng hơi khiêm tốn quá ha. Còn lý do mà Húp nghĩ mọi người khó nói lời từ chối là do văn hóa cả nể hoặc muốn xây dựng hình tượng nào đó chăng?
Để giúp người đọc hiểu thêm về chàng blogger mà The Millennials Life đánh giá là vô cùng “tình cảm”, thường dành sự quan tâm tới những điều nhỏ xíu chả mấy ai để ý. Huppie hãy giúp mình tham dự một trò chơi nho nhỏ sau nhé. Luật chơi rất đơn giản: Trả lời những câu hỏi sau chỉ trong một câu.
Blog Huppie in Taiwan là một nơi có những câu chuyện gì, dành cho ai?
Câu chuyện chân thành dành cho người chân tình.
Một điều đáng yêu nhất mà Húp nghĩ chỉ Đài Loan mới có?
30/04 là ngày trà sữa Quốc gia Đài Loan (National Bubble Tea Day in Taiwan).
Âm thanh khiến bạn nhớ nhất của xứ Đài?
Tiếng xe đổ rác.
Nếu Đài Loan là một bản nhạc, đó sẽ là loại nhạc gì?
Bản tình ca tươi sáng.
Một câu từ chối đơn giản nhất mà ai cũng có thể nói?
“Có việc phải làm rồi, không giúp được nha.”
Xem thêm:
#HọNóiLà: Travel Blogger Vinh Gấu: “Chỉ nhìn thế giới qua TV thì thật phí hoài tuổi xuân”
#HọNóiLà: Trung Rwo – “Nghệ thuật luôn xoa dịu những nỗi đau không nói thành lời”
#HọNóiLà: Nhiếp ảnh gia Nguyễn Vũ Hải: “Đam mê chính là đường dẫn lớn nhất giúp mình không đi lạc”
Liệu điều này có phải chỉ là kết quả của sự nhàm chán trong đời…
Những "công thức" sau đây đã khiến cho hàng thế hệ độc giả và khán…
Không ai mong muốn bản thân bị burnout vì công việc cả. Thế thì làm…
Khi càng ngày nhiều phụ nữ giữ vị trí dẫn dắt ở các tổ chức,…
Mặc dù khác biệt, nhưng chúng ta hoàn toàn có thể tham khảo, chọn lọc…
"Những địa hạt phù du" đã mang đến góc nhìn mới mẻ và đầy triết…