#HọNóiLà là những câu chuyện, góc nhìn và trải nghiệm từ các nhân vật khách mời của TML.
Nhắc đến ảnh film ta sẽ liên tưởng ngay đến những tấm hình mang đậm nét hoài niệm, xưa cũ và có chút gì đó đượm buồn. Vì xưa đến nay ảnh film là thế, người ta thường tìm tới ảnh film khi họ muốn nuôi dưỡng tâm hồn bằng những câu chuyện “xưa cũ”. Thế nhưng bên cạnh nét hoài cổ, đôi khi những thước phim cũ cũng mang tới cho người xem cảm giác về một thế giới mơ màng, kì ảo như những khung cảnh cổ tích.
Một trong những người tô vẽ nên sự khác lạ đó chính là Kemmiethecat, một cô nàng vô cùng đáng yêu. Thông qua khả năng hội hoạ những tấm ảnh của cô luôn rất sống động, mơ mộng và tràn ngập dư vị hạnh phúc. Với hơn 60.000 người theo dõi trên kênh instagram, Kemmiethecat có lẽ đã thành công trong việc ghi lại dấu ấn cá nhân vô cùng đặc biệt của mình trong mắt những người đam mê nhìn ngắm cái đẹp.
Kemmiethecat tên thật là Vũ Thụy Khuê sinh năm 1999, cô xuất thân là một sinh viên trường Đại Học Kiến Trúc TP. HCM . Thông qua ống kính của cô, người xem có thể thỏa thích trải nghiệm một thế giới ngập tràn màu sắc vô cùng thú vị, huyền bí cũng như những thông điệp tích cực. Đối với Khuê, Nhiếp ảnh không đơn giản là đam mê hay thú vui nhất thời, mà đó là giấc mơ cháy bỏng nồng nàn cô luôn khát khao thực hiện.
The Millennials Life đã có một buổi trò chuyện với Kemmiethecat về quá trình theo đuổi đam mê của mình với những cuộn film. Hãy cùng lắng nghe Kem chia sẻ về những trải nghiệm thú vị cũng như những góc nhìn mới lạ về thế giới được phản chiếu thông qua ống kính của cô nhé!
Kem không đồng ý với nhận định này lắm đâu, bởi nói như thế thì cho dù là ai chụp và chụp như thế nào cũng đẹp hết. Xét cho cùng tất cả mọi người đều sẽ xinh gái, bảnh trai theo một cách riêng mà. Để tạo nên một tấm ảnh đẹp cần nhiều yếu tố lắm, từ màu sắc ánh sáng đến bối cảnh. “Thiên thời, địa lợi, nhân hòa” thì sẽ càng tôn lên nét đẹp của mẫu, còn ngược lại đôi khi còn “dìm hàng” mẫu nữa á.
Mình không ngại những lời nhận xét như thế này, thậm chí còn có chút tự hào nữa, vì đây là “chất riêng”, là cá tính, là nét đặc biệt của mình mà. Mỗi người chụp sẽ tự chọn cho mình một phong cách, một niềm cảm hứng khác nhau, và mình chọn cảm giác rung động với vẻ đẹp con người làm chủ đạo. Mình xem con người là trung tâm, thích tìm kiếm và tô điểm cho nét độc đáo riêng của từng người nên “quanh đi quẩn lại toàn chụp người” cũng phải thôi *cười*
“Bạn này sao chụp nàng thơ, công chúa hoài vậy?”
“Ảnh bạn này trông cứ một màu kiểu gì ấy”
Mình từng mất rất nhiều thời gian để suy nghĩ về những lời nhận xét như thế này trong giai đoạn chập chững đầu tiên. Mình phân vân, mình lo lắng, mình tự ti và hoài nghi bản thân đủ cả. Nhưng Kem ở thời điểm này đã hiểu chính mình hơn và có thể tự tin khẳng định đó là cá tính riêng mình muốn tập trung theo đuổi. Mình đã thử chụp mọi thứ nhưng hạnh phúc nhất vẫn là chụp thế giới thần tiên đầy màu sắc. Vậy nên mình muốn khi nhớ đến Kem, mọi người sẽ nhớ đến công chúa, nàng thơ, những frame hình mộng mơ như tranh vẽ. Đó là dấu ấn cá nhân đặc trưng của mình và mình muốn phát triển nó ngày một rực rỡ hơn.
Chẳng có một thước đo nào và cũng không ai có quyền “đo ni đóng giày” một khuôn khổ cụ thể cho cái đẹp hết. Mỗi người sẽ có một vẻ đẹp riêng, độc đáo, duy nhất và không nhầm lẫn. Bạn sẽ không biết được bạn đẹp như thế nào cho đến khi bạn cho phép cơ thể mình được tự do thể hiện điều đó, bạn càng giữ suy nghĩ tự ti thì cơ thể bạn sẽ nhận được tín hiệu tiêu cực mà càng thu mình lại. Vậy nên cứ thoải mái, thả lỏng, tin tưởng vào người cầm máy để cho chính bản thân mình cơ hội được trải nghiệm phiên bản hoàn hảo nhất của nó nhé.
Xem thêm: Hwajang – Một vài người thấy lạ lẫm và tò mò vì body painting thay vì thật sự hiểu về chúng
Kem nghĩ trên đời này không có gì có thước đo cả. Mọi chuyện đều tương đối, tùy theo những góc nhìn, quan điểm, hoàn cảnh khác nhau sẽ cho ra những chuẩn mực khác nhau, và ảnh film cũng thế. Trong thế giới của Kem thì một tấm hình film đẹp phải hội tụ đủ bốn yếu tố: bộ cục phù hợp, kĩ thuật chắc, chuẩn bị chỉn chu, thông điệp ấn tượng. Một tấm ảnh film đẹp trước hết phải là một tấm ảnh film “đúng”, nên cần phải đảm bảo những điều căn bản trước đã.
Xem thêm: Hanniefu – Giới tính và ngoại hình không “chụp ra” những bức ảnh đẹp
Mình rất thích một ý kiến cho rằng: “Khi tác phẩm kết thúc, ấy là lúc cuộc sống thực sự của nó mới bắt đầu”, tất cả những tấm ảnh mình đã từng chụp cũng thế. Người quyết định sự xuất sắc của chúng không phải là mình nữa mà là người xem, bộ ảnh đó có viral hay không, có tạo được chỗ đứng nhất định hay không hoàn toàn phụ thuộc vào mọi người nên mình cũng không dám nhận bộ ảnh nào xuất sắc nhất. Nhưng mình có thể khẳng định mình yêu quý và nỗ lực cho mọi bộ ảnh đều như nhau, tất cả chúng đều là đứa con tinh thần của mình nên trong mắt mình đứa nào cũng xuất sắc cả
Từ chính thế giới tinh thần và nội tâm phong phú của mình. Hồi bé mình đã hay mơ mộng, yêu văn chương, thích vẽ vời và đắm chìm trong những vùng đất thần tiên từ ti vi, sách truyện. Vậy nên lớn lên mình khao khát được hiện thực hóa thế giới ấy theo trí tưởng tượng cá nhân. Tất cả những gì ống kính mình thể hiện đều là thế giới nội tâm phong phú có đôi phần phức tạp, là ước mơ một thời, là tâm trạng cảm xúc của mình ở mỗi thời điểm. Mình chụp ảnh để thỏa mãn và giải bày chính con người Kemmiethecat.
Mình không đồng ý đâu, màu ảnh của máy film là kết quả của sự lựa chọn, chuẩn bị kỹ lưỡng chứ không đơn thuần phản ánh tâm trạng người cầm máy. Mình phải cân nhắc, đắn đo xem concept đó phù hợp với màu ảnh như nào, ánh sáng, thời tiết ra sao thì mới ra được chất màu như ý. Hơn nữa, mỗi khi một bộ ảnh chào đời là công sức của rất nhiều người trong ê kíp, mình không thể tùy ý để tâm trạng cá nhân mình định đoạt chất lượng hình ảnh như vậy được. Mỗi lần đi chụp đều phải nghiên cứu trước rất là kĩ luôn.
Ảnh film làm mình nhận ra giá trị của khoảnh khắc, vì tính chất ảnh không thể xóa, không thể chỉnh sửa ngay lúc đó cũng như không thể chụp lại được, tất cả mọi thứ chỉ đến một lần duy nhất. Vậy nên mỗi lần bấm máy mình có cảm giác thời gian như ngừng lại, mình buộc phải chỉn chu nâng niu hết sức có thể bởi mình biết điều đẹp nhất sẽ không quay trở lại hai lần. Ảnh film khiến mình có trách nhiệm hơn khi chụp và cũng từ đó mà giữ được cái hồn của hình ảnh hơn.
“Kỳ tích là tên gọi khác của sự nỗ lực”
1. Đối với Kemmiethecat chụp film vui nhất ở…
– Kemmiethecat: thời gian chờ tráng ảnh film.
2. Tay phải cầm máy ảnh, tay trái cầm…
-Kemmiethecat: cuộn film.
3. Xin chào các bạn, mình là KemMieTheCat, tên mình có nghĩa là …
Kemmiethecat: “Kemmiethecat là tên Instagram xuất phát từ tên gọi “Kem” – tên gọi thân mật khi còn trung học và vì mình tuổi mèo nên đặt là Kemmie – the – cat.”
4. Nếu có một tấm ảnh nào đó không đẹp, thì đó là bởi…
– Kemmiethecat: chuẩn bị chưa đủ kỹ càng.
Nguồn ảnh: @kemmiethecat
Xem thêm: coffee.saigon – 12 yếu tố khi IT lấn sân làm reviewer/photographer thì có gì thú vị?
Xem thêm: Food stylist Lê Ngọc Hưng – Food Stylist có phải là công việc “chiêu trò”?
Liệu điều này có phải chỉ là kết quả của sự nhàm chán trong đời…
Những "công thức" sau đây đã khiến cho hàng thế hệ độc giả và khán…
Không ai mong muốn bản thân bị burnout vì công việc cả. Thế thì làm…
Khi càng ngày nhiều phụ nữ giữ vị trí dẫn dắt ở các tổ chức,…
Mặc dù khác biệt, nhưng chúng ta hoàn toàn có thể tham khảo, chọn lọc…
"Những địa hạt phù du" đã mang đến góc nhìn mới mẻ và đầy triết…