To All the Boys có tất cả những yếu tố một bộ phim tình cảm hài hước tuổi teen cần: một anh chàng tuýp cậu-trai-nhà-bên, một anh chàng khác được sắm sẵn vai nam-phụ-si-tình cầm chắc phần thua trong tam giác tình yêu liên quan đến nữ chính, và quan trọng hơn hết, một anh chàng (đa số trường hợp cũng là nam chính) sau khi cùng nữ chính giả bộ hẹn hò thì mới nhận ra cô ấy chính là một nửa dành cho mình.
Hoặc ít nhất là đó là những gì mà 2 bộ phim đầu trong loạt To All the Boys mang đến cho khán giả. Ở phần thứ 3, với câu chuyện không còn tập trung khai thác khía cạnh tình cảm, khán giả cũng bắt đầu “chuyển hướng”.
Lần này, không còn team Josh, tem John Ambrose hay team Peter nữa, mà là team Lara Jean. Cô nàng tuổi teen nhút nhát chỉ biết tỏ bày tình cảm của mình trong những lá thư (mà cô không định gửi) ngày nào giờ đang đứng trước ngưỡng cửa trưởng thành và đối mặt với những quyết định quan trọng trong đời. Đã 3 năm kể từ câu chuyện của phần 1, cô bé Lara Jean đã thay đổi rất nhiều.
Và Lana Condor – người thủ vai nữ chính Lara Jean của series To All the Boys, cũng đã thay đổi theo cách chính cô cũng không ngờ tới. Từ một cô bé mồ côi không ai biết đến, Condor đã vụt sáng thành sao với To All the Boys. Sắp tới đây, Lana Condor còn nhận vai trò điều hành sản xuất và đóng chính trong series hài mới của Netflix, Boo, Bitch.
Có thể nói, vai diễn trong To All the Boys có ý nghĩa rất lớn với Lana Condor. Mặc dù nhân vật Lara Jean được xây dựng theo mô-típ con-gái-châu-Á điển hình: truyền thống, ngại ngùng, có phần… kỳ quặc, đồng thời lại khao khát muốn thử những điều mới lạ, nhưng với nét diễn tự nhiên và đáng yêu, Condor không những đã thể hiện thành công nhân vật này mà còn mang đến cho Lara Jean một cá tính rất đặc trưng, rất… Lana Condor.
Tôi rất vui và xúc động. Tôi đã đặt rất nhiều tâm huyết vào những bộ phim này, vì cá nhân tôi vô cùng yêu thích chúng. Việc tham gia To All the Boys đã thay đổi cuộc đời tôi. Tuy nhiên, vào lúc phần hai ra mắt thì cũng khá là mệt đấy, nào là quay phim, rồi họp báo, nhiều thứ lắm. Giờ tôi chỉ ước rằng phải chi lúc ấy mình không quá mệt mỏi để có thể thật sự tận hưởng mọi thứ hơn.
Lúc đó tôi đã nghĩ rằng, “Thế quái nào mà mình đã đi xa cùng phim đến vậy?” Tôi muốn hoàn thành vai diễn này, hay nói đúng hơn là tôi muốn những năm tháng tuổi teen của Lara Jean sẽ kết thúc theo một cách “hoành tráng” nhất có thể. Lúc đó mọi người “sợ” tôi lắm. Tôi cứ gặp hết đạo diễn đến biên kịch đến nhà sản xuất và nói với họ rằng, “Chúng ta cần để cô ấy bước qua ngưỡng cửa trưởng thành với tư cách là một người phụ nữ trẻ lần đầu tiên chọn lấy chính bản thân mình.”
Cả quá trình là một trải nghiệm cảm xúc khá điên rồ, một phần vì những năm qua cũng là quãng thời gian thăng trầm nhất trong cuộc sống của tôi. Có lúc lên thật cao, có lúc xuống thật thấp. Tôi yêu những tập phim này, yêu những người mà tôi đã kết bạn nhờ đóng phim. Tôi yêu cả cách người ta dùng màu sắc trên phim – hồng và xanh mòng két.
Thế nên, tôi vô cùng xúc động khi nghĩ đến chuyện đây sẽ là lần cuối tôi còn được ở trong căn phòng ngủ này, lần cuối cùng còn trong trường học, lần cuối cùng còn được nhìn thấy tất cả những gì tôi đã quen thuộc trong suốt 3 năm qua. Tôi sẽ nhớ tất cả.
Điều khiến tôi tự hào nhất về nhân vật của mình, đó là cô ấy không bao giờ đánh mất bản thân hay thay đổi tính cách, kể cả những thứ mà người khác sẽ cho là quái dị hay kỳ quặc. Điều đó thật ra rất khó đấy, nhất là khi bạn là một học sinh trung học.
Trong phần tiếp theo này, Lara Jean được khắc họa dưới hình ảnh một người trưởng thành. Vì đã 3 năm trôi qua rồi. Cô ấy cần lớn lên, và sẽ khác với hình ảnh 3 năm trước vì giờ đây Lara Jean đã trải nghiệm nhiều hơn. Tuy nhiên, cô ấy không bao giờ từ bỏ chính mình.
Tôi và Jenny Han thân thiết như chị em trong nhà vậy. Lần đầu tiên tiếp xúc lúc nhận vai, cô ấy nói, “Chị chỉ cần em là em – Lana Condor – và là một cô gái trẻ người Mỹ gốc Á nhận cơ hội lớn này. Giống như điều mà vai diễn Katniss đã đem lại cho Jennifer Lawrence, hoặc vai Bella của Kristen Stewart vậy.” Chưa ai nói vậy với tôi bao giờ. Với tư cách một nữ diễn viên gốc Á, tôi đã phải tự hỏi rằng liệu điều đó có khả thi không.
Tôi đọc To All the Boys ngay trước buổi thử vai. Sau đó tôi kiểu như, “Được rồi, mình sẽ cố gắng để có vai diễn này. Thứ nhất, đây là một cô gái gốc Á đang yêu. Và thứ hai, mọi người cần xem câu chuyện này.”
Nhưng khi làm phim, tôi gần như chỉ việc làm Lana thôi vậy. Đây là câu chuyện của một cô gái trẻ đang yêu, và nó cho chúng ta thấy rằng ai cũng có thể là người đang yêu cả. Vậy thì câu chuyện này cũng là câu chuyện của tôi, đồng thời không phải của tôi. Tôi là Lana Condor, một người gốc Á. Thế nhưng khi tôi đi đến cửa hàng, đi mua đồ ăn, dắt chó đi dạo, tôi đâu phả là Lana-châu-Á, tôi là tôi, là Lana thôi.
Tôi không nói trước điều gì. Nhưng theo những gì tôi biết thì phần thứ 3 này là lần cuối cùng chúng ta sẽ gặp Lara Jean trên màn ảnh. Với tôi, mọi chuyện kết thúc tại đây.
Tuy nhiên, tôi cũng háo hức muốn biết về cuộc sống sau này của Lara Jean và Peter. Họ đi học đại học đúng không, rồi khi đi làm thì sẽ thế nào? Tôi nghĩ Lara Jean có thể sẽ làm gì đó liên quan đến văn chương, ở New York,… kiểu như viết lách và sống cuộc đời cô ấy mong muốn. Tôi có cảm giác rằng cả hai sẽ cố gắng để mọi chuyện suôn sẻ ở đại học, nhưng rồi cũng phải tách ra để thật sự trưởng thành, trước khi có thể sẵn sàng đến với nhau một lần nữa.
Liệu điều này có phải chỉ là kết quả của sự nhàm chán trong đời…
Những "công thức" sau đây đã khiến cho hàng thế hệ độc giả và khán…
Không ai mong muốn bản thân bị burnout vì công việc cả. Thế thì làm…
Khi càng ngày nhiều phụ nữ giữ vị trí dẫn dắt ở các tổ chức,…
Mặc dù khác biệt, nhưng chúng ta hoàn toàn có thể tham khảo, chọn lọc…
"Những địa hạt phù du" đã mang đến góc nhìn mới mẻ và đầy triết…