Nổi bật

#LocalZine x #HọNóiLà: Lời gửi đến cha

Cha ít khi thể hiện cảm xúc hơn mẹ. Ngược lại cũng thế, với cha, chúng ta luôn cảm thấy khó khăn hơn để bày tỏ lòng biết ơn và tình yêu của chúng ta với người.

Không phải cha không thương mình, chỉ là cha chưa biểu lộ ‘trúng ý’ mình mà thôi. Tình thương của cha có thể không nằm ở những lời yêu thương hay những cái ôm chặt như mẹ. Tình thương của cha khó thấy hơn, được giấu kỹ sau lời hỏi thăm “Con ăn cơm chưa?”, thậm chí là những lúc rầy rà sao đi chơi mà về khuya thế.

Mình là con, mình cũng thương cha thương mẹ. Thế nhưng lời yêu thương không phải lúc nào cũng dễ nói ra. Chính vì lý do đó, The Millennials Life muốn nhờ bài phỏng vấn nhỏ này “thay lời muốn nói” để bạn gửi đến cha mình những lời còn đang ấp ủ.

Straw

Tuổi: lúc nào mình cũng 18 tuổi hết
Nghề nghiệp: chuyên gia đánh bóng bàn phím

Một kỷ niệm / câu chuyện bạn nhớ nhất về cha

Bố mình bị bệnh nên khả năng đọc hiểu và trò chuyện của cụ gặp kha khá khó khăn.

Để khắc phục vấn đề này, chiều nào mình cũng cùng với bố nghêu ngao hát karaoke nhạc thiếu nhi. Thi thoảng cảm thấy bản thân giống cô trông trẻ phết!

Hy vọng theo mỗi lời bài hát hiện ra trên màn hình, bố sẽ làm quen lại với mặt chữ, cách phát âm và sau đó có thể nói chuyện bình thường.

Lời bạn muốn gửi đến cha nhưng vẫn chưa có dịp nói ra?

Mong rằng bố luôn khoẻ mạnh. Dẫu bố có chuyện gì con vẫn sẽ ở đây. Nhưng nếu con có vấn đề gì mà không có bố bên cạnh thì sẽ thật là buồn.

Hải Nguyễn

Tuổi: 26
Nghề nghiệp: thạc sĩ ngành quản trị du lịch, creator của Xiaomi Italia

Một kỷ niệm / câu chuyện bạn nhớ nhất về cha

Trước giờ mình không có thói quen xin tiền bố làm bất cứ việc gì, thường chỉ là khi nào hết tiền ăn, hoặc lương không trả kịp thì mình xin tạm 500 nghìn để xài.

Tuy nhiên khi mình bước vào con đường nhiếp ảnh, đã có những lúc mình xin bố rất nhiều tiền, nhiều lúc có thể đến 2 chữ số. Bố mình vẫn cho và không quên nhắc mình: “Bố tin là con biết phải làm gì thì bố mới đồng ý cho. Đừng để mình tụt lùi là được.”

Và thế là từ đấy mình lao động không mệt mỏi để không phụ niềm tin của bố.

Lời bạn muốn gửi đến cha nhưng vẫn chưa có dịp nói ra?

Con biết là giờ bố chỉ có một mình và bố phải cáng đáng rất nhiều chuyện nên con chỉ biết con sẽ cố gắng để ít nhất trong thời gian ngắn, bố sẽ không phải lo hỏi con trai bố thế nào, và dài hạn hơn thì bố con mình cùng cáng đáng mọi chuyện được với nhau.

Lam Vy

Tuổi: mình 29 tuổi
Nghề nghiệp: làm nghề viết lách tự do và chơi với mèo

Lam Vy cùng em mèo mang tên Trần Thị Bánh Bao Kim Sa

Một kỷ niệm / câu chuyện bạn nhớ nhất về cha

Ngày xưa lúc gia đình mình chuyển đến Cần Thơ sống, nhà mình được cơ quan của ba cấp cho một căn phòng tập thể. Căn phòng đó rất nhỏ, tầm 8-9m vuông nằm ở tầng 4, tầng cao nhất.

Phía trên căn phòng của nhà mình là sân thượng, chỗ để mọi người phơi quần áo. Những đêm trời quá nóng ba mình thường kê cái ghế bố trên sân thượng nằm hóng gió.

Mình rất thích lên sân thượng với ba vì ba thường chỉ cho mình các chòm sao trên trời.
“Sao vua chín cái nằm kề, anh thương em từ thuở mẹ về với cha”,
“Ba ngôi sao thành một hàng ngang thì gọi là sao cày vì nó giống cái bồ cào người ta cày đất”,… 

Vì những đêm hè đó, cả tuổi thơ mình đã tìm đọc rất nhiều sách và xem những bộ phim về thiên văn học. Ngày bé mình có ước mơ làm việc ở NASA, bây giờ mình làm toán đi chợ còn sai lên sai xuống.

Nhưng mình vẫn luôn có thể chỉ mọi người chòm sao cày nằm ở đâu trên bầu trời đêm. 

Lúc mới đem Sa về, không ai thích có mèo trong nhà. Nhưng sau này ba của Vy lại chụp hình Sa đăng lên khoe với bạn bè.

Lời bạn muốn gửi đến cha nhưng vẫn chưa có dịp nói ra?

Cảm ơn ba đã luôn đổ xăng đầy bình cho con vào mỗi cuối tuần!

Mai Anh

Tuổi: 21,5 ‘tủi’
Nghề nghiệp: Ai là con gái cưng của ba giơ tayyyy! (nói chứ mình làm marketer nha)

(câu trả lời này dễ thương quá nên TML xin phép để nguyên văn phần trả lời của Mai Anh nhé)

Một kỷ niệm / câu chuyện bạn nhớ nhất về cha

Ba em được nhiều người nhận xét là sống khá khô khan và cứng nhắc. Tuy nhiên, đặc quyền khi làm con gái út của ba em, là được nhận hết mọi sự dịu dàng và quan tâm mà người ta hông hề thấy của ba em á.

Từ hồi bé cho đến bây giờ em lớn đi làm được một năm hơn rùi, nhưng sáng nào ba em cũng “Hôm nay ăn sáng món gì đây con?”.  Và sợ em ăn món đó hoài bị ngán, nên lúc này cũng ráng đi xung quanh khu nhà em để tìm có món nào lạ lạ để mua về cho em ăn.

Tối đi làm về, thì luôn có phần ăn nóng hổi trên bàn, do ba sợ em đi làm về đói bụng không có sức hâm đồ ăn. Bữa đó em mà bày đặt giảm cân không ăn đêm, ba em sẽ có một nét pùn nhẹ =)))

Nên là dù mẹ em đã cố gắng giúp em giảm cân, nhưng không bao giờ thành công được là do vầy cả. Rồi chỉ cần em lỡ mồm nói thèm một món nào đó thôi chắc chắn là tối hôm đó được ăn ngập mồm.

Nhưng mà đối với mì gói là ngoại lệ, ba em ghét em ăn mì gói lắm nên mỗi lần em tính nấu, em sẽ được ba em dụ qua ăn mì ý, mì hoành thánh, mì vịt tiềm và tỉ tỉ thứ mì khác bổ dưỡng hơn.

Lời bạn muốn gửi đến cha nhưng vẫn chưa có dịp nói ra?

Ba luôn dành hết tình cảm cho hai đứa con, mặc dù nhà mình không khá giả, nhưng ba luôn cố gắng cho tụi con lớn lên trong sự đầy đủ để có thể phát triển học vấn và tính cách một cách đúng đắn nhất.

So với chị – người con gái giáo viên chính chuyên, thì con là một nhân tố bí ẩn dở dở ương ương cứ tung ta tung tăng làm cả nhà lo lắng. Chưa ra trường, quyết định chọn một chiếc nghề nghiệp hết sức cực và rất cạnh tranh, khác xa những công việc ổn định mà mọi người hướng cho.

Tuy vậy dù lo lắng, ba (và mẹ) luôn tôn trọng và ủng hộ quyết định của con hiuhiuu. Nên là, con cám ơn ba rất nhiều vì đã luôn lo lắng cho con, hướng dẫn và tôn trọng những quyết định nơi con, để con có thể tự tin đi chinh chiến trầy da tróc vảy ngoài xã hội.

Nhưng con biết rằng khi mỏi mệt, đi về nhà con cũng được ăn mì hoành thánh chứ không phải đi lủi thủi lủi thủi nấu mì gói ăn một mình đâuuuuu hehe :>

Cao Hùng

Bạn nam này không để lại dòng mô tả nào. Tuy nhiên theo TML được biết thì bạn ấy chơi piano cực hay.

Một kỷ niệm / câu chuyện bạn nhớ nhất về cha

Mình và ba mình ngày trước không hợp tính, nên không nói chuyện chia sẻ với nhau nhiều được. Thậm chí, có những lúc gặp mâu thuẫn sẽ tranh cãi rất gay gắt.

Nhưng sau một lần suýt dẫn đến ẩu đả vì ba mình rất nóng tính, thì mình và ba mình quyết tâm nói thẳng với nhau những suy nghĩ, khó chịu trong lòng để cả hai tránh được những gây gổ và xích mích không đáng có trong tương lai.

Về sau, mối quan hệ của mình và ba đã cải thiện tốt hơn rất nhiều. Mình muốn gia đình là nơi luôn vui vẻ, thoải mái và nhẹ nhàng mỗi khi trở về. 

Lời bạn muốn gửi đến cha nhưng vẫn chưa có dịp nói ra?

Mình nghĩ mình đã nói hết rồi. Nhưng chỉ muốn nhắc lại rằng ba nên tập cai thuốc lá dần vì nó không tốt cho sức khỏe, đặc biệt cho những người bị tiểu đường như ba. Ba luôn là một điểm tựa vững chãi cho cả gia đình! 

Mỹ Hằng

Tuổi: mình 27 tuổi

Một kỷ niệm / câu chuyện bạn nhớ nhất về cha

Điều mình muốn kể về Bố đó là tình yêu thương và sự quan tâm của bố dành cho mình. Lúc mình còn nhỏ hơn thì hình ảnh bố trong mắt mình không được tốt cho lắm. Một trong những lý do là bố rất hay vắng mặt ở nhà nên mình ít có cơ hội trò chuyện và thân thiết với bố.

Nhưng càng lớn hơn và hiểu biết hơn thì mình nhận ra bố quan tâm và thương mình rất nhiều. Những điều này đều được thể hiện qua những việc làm hoặc hành động rất nhỏ. Chẳng hạn như bố rất ít khi phản đối các quyết định của mình mà đều âm thầm ủng hộ. Nếu mình có chẳng may thất bại thì bố cũng sẽ động viên, khiến mình luôn cảm thấy có một chỗ dựa tinh thần ở phía sau.

Lời bạn muốn gửi đến cha nhưng vẫn chưa có dịp nói ra?

Mình muốn nói rằng mình thương bố rất nhiều và mong sức khỏe bố tốt hơn mỗi ngày.

Mình cũng muốn gửi đến bố lời cảm ơn, là điều mình chưa từng nói ra, cho những quan tâm âm thầm nhưng đầy yêu thương bố dành cho chị em mình.

Bảo Nguyễn

(Bạn nữ này cũng không để lại dòng mô tả nào. Phần trả lời của bạn cũng rất dài. Thế nhưng TML vẫn muốn giữ lại. Nguyên nhân không chỉ vì cách trả lời dễ thương mà còn vì TML tin rằng chia sẻ của bạn sẽ chạm đến con tim rất nhiều những bạn đọc đang xa nhà.)

Một kỷ niệm / câu chuyện bạn nhớ nhất về cha

Từ nhỏ đến lớn, em với ba ít khi gần gũi, chia sẻ với nhau nên nói về kỷ niệm thì cũng không có nhiều lắm. Nhưng kể từ khi em đi du học, từ khi mà em phải sống xa nhà, thiếu thốn tình thương của gia đình, bạn bè thì mọi thứ xảy ra, mọi khoảnh khắc, thậm chí là những tin nhắn, những cuộc gọi của ba, của mẹ, với em, chúng đều là kỷ niệm.

Một trong những kỉ niệm về ba mà em cảm thấy trân quý và thương nhớ nhiều nhất trong những năm gần đây chắc có lẽ là những lúc hai ba con đi ăn với nhau trong suốt khoảng thời gian em về Việt Nam thăm gia đình vào dịp Tết…

Nghe thì cũng bình thường thôi nhưng đối với em, nó lớn lao nhiều lắm. Em đi học cả năm trời nên em biết ba mẹ lúc nào cũng mong nhớ em nhiều mà em thì chỉ về chơi được một tháng thôi nên em cảm giác ba mẹ muốn dành trọn vẹn hết thời gian ngắn ngủi này cho em. 

Mẹ thì lúc nào cũng dễ dàng hơn trong việc ôm ấp, vỗ về, thể hiện tình cảm với con gái. Ba thì khác, vì ba là đàn ông nên nhiều khi ba không có nói gì nhiều, không hay bộc lộ cảm xúc nhưng mà có một câu lúc nào ba cũng hỏi: “Ăn hoành thánh hay ăn gì không con, ba chở đi ăn.”

Thật ra đối với một đứa từ nhỏ tới lớn chưa bao giờ rời một bước khỏi ba mẹ như em, rồi đột nhiên lần đầu tiên đi thật xa, xa tới ngàn dặm; lần đầu tiên sống một cuộc sống chật vật, ăn uống linh tinh, bữa đực bữa cái, phải tự chăm lo mọi thứ, chăm lo cả những cảm xúc vui buồn, những cơ cực đầu đời; thì khi trở về nhà, chỉ cần nghe ba em hỏi “Đói không con, ăn gì không con?”, đối với em nó còn ấm hơn cả vòng tay của ba ôm em vào lòng.

Phải sống đến tận gần 30 rồi, em mới biết, không phải ai làm ba cũng giỏi, ai cũng là lần đầu tiên làm ba nên cứ còn nhiều thiếu sót… Thương con vô bờ vậy đó nhưng lại vụng về trong lời ăn tiếng nói; muốn nói thương con mà nhiều khi cái bản tính đàn ông làm cho ngại, rồi lại không nói được, cứ giữ trong lòng; thấy cũng tội nhưng mà lại thấy thương thương.

Nó giống kiểu mối quan hệ trong giai đoạn đầu, thương yêu nhiều quá tới mức, hổng biết nói gì, mà nói thì cứ ngượng ngượng nên suốt ngày cứ có một câu nhắn quài “em ơi em ăn gì chưa” haha. Cái kiểu… hạnh phúc là phải thực tế, bao tử nó được lấp đầy thì đầu óc nó cũng vui tươi, tích cực hơn; mà nó vui thì mình vui.

Bên này, em đi làm cho một nhà hàng Việt, ông chú chủ nhà hàng cũng có con gái. Cứ mỗi lần con bé ra shop chơi thì y như rằng câu đầu tiên chú hỏi nó sẽ là “Mìn, ăn gì chưa con?” hay “Mìn, ăn gì không, ba làm.”

Mỗi lần em nghe thấy, là em lại chạnh lòng, thấy nhớ ba nhiều lắm, kiểu, ừ, ba mình cũng hay hỏi mình như vậy nè… Cũng nhờ vậy em mới nhận ra một điều là ba em cũng không phải độc quyền gì, mấy em bé “ba” đều có mẫu số chung là hay hỏi con “Con ăn gì chưa?”.

Ai không biết thì hay bảo “Trời, sao có một câu mà ba hỏi quài.”… Nhưng thử một lần đi xa tới gần nửa vòng trái đất, nhiều khi không kịp ăn, đang ăn mà phải bỏ đũa xuống vì có khách vô; nhiều khi đói rã rời mà tiệm còn đông, rồi nhiều khi bận quá, hông có ai giả bộ hỏi xem mình mệt hông, mình đói hông

… thì lúc đó mới thấy, lời của ba là cả tấm lòng, là cả một tình thương mà mình muốn đóng gói thật kỹ, để vào va li để đi đâu cũng có thể mang theo được bên mình.

Lời bạn muốn gửi đến cha nhưng vẫn chưa có dịp nói ra?

Lời muốn nói với ba thì nhiều lắm mà hình như cũng đã nói ra được khá nhiều điều rồi. Ba em đã lớn tuổi rồi, cũng bệnh này bệnh kia nhiều nên em không mong mỏi gì hơn ngoài việc lúc nào cũng mong ba thật khỏe mạnh, để sống đời với em, để còn nhìn thấy em thành công, thấy em hạnh phúc.

“Con mong ba đừng tiếc tiền mà mua mấy loại thuốc tào lao, không rõ nguồn gốc. Thuốc con gửi về, ba nhớ uống đều để đường đừng có lên nhen. Em nó có hư có quậy thì ba kệ nó đi, nó lớn rồi, nó biết nó phải làm gì mà; ba đừng có hay quạu rồi lại lên máu, bên này con lo lắm.

Con mong ba đừng buồn, đừng mãi nghĩ về quá khứ quá làm gì ba nhe. Con tin những quyết định và lựa chọn trong đời của ba, mọi thứ xảy ra với ba thì đều có lí do của nó cả. Con nghĩ dù là vui hay buồn thì nó đã qua rồi, con luôn mong ba hãy nhìn nó với cái nhìn bình thản và an yên hơn vì dẫu gì, sau tất cả, mọi thứ đều đã qua hết rồi mà.

Con mong ba hãy bao dung hơn cho bản thân của mình, ba vui vẻ, ba tích cực thì bệnh nó mới mau thuyên giảm được. Con lúc nào cũng chỉ mong ba vui, ba khỏe, ba cười thật nhiều. À mà, ba nhớ thương mẹ nhiều hơn nữa nhen. Con mong cả nhà mình luôn hạnh phúc, thương ba mẹ, thương các em thật nhiều.”

Mi Nguyen

Recent Posts

#Nghĩ: Làm gì khi bị ghét?

Không ai trên đời hoàn hảo đến mức không có lấy 1 "anti-fan" cả. Thế…

15 giờ ago

Làm sao để ra quyết định đúng đắn trong tình huống “nước sôi, lửa bỏng”?

Nếu đã từng hoặc đang ở trong tình huống cấp bách mà cần phải ra…

1 ngày ago

22 sự thật “đắng lòng” về cuộc đời sẽ khiến bạn phải ngẫm lại

Hãy để The Millennials Life làm người chỉ đường trong cuộc đời của bạn với…

2 ngày ago

Đời sống thường nhật qua lăng kính triển lãm “The Story Teller” của DAOS501

Triển lãm tranh "The Story Teller"  là “cuốn nhật ký” nghệ thuật ghi lại những…

3 ngày ago

#BócRượu: Rượu trắng – nghi lễ trưởng thành “ngầm” của các bé trai Việt Nam

Chẳng biết từ bao giờ, cốc rượu trắng tinh khiết đã trở thành một phần…

4 ngày ago

Ưu và nhược điểm của việc làm bạn trước khi là người yêu của nhau

Có nên khôn ngoan khi 2 người làm bạn với nhau trước khi bắt đầu…

5 ngày ago