#LoveHeals – dự án kể chuyện do Xanh Marketing và The Millennials Life khởi phát, với mong muốn lan toả những điều tích cực tới cộng đồng. Sau đây là cuộc đối thoại của chúng tôi với Erika Nguyễn
Người ta luôn dặn nhau hãy luôn tận hưởng cuộc sống, kết nối với mọi người, trải nghiệm thật nhiều khi còn có thể nhưng đôi lúc lại quên mất, ngoài những âm thanh của cuộc sống, (như tiếng gió thổi, mưa rơi, tiếng người nói chuyện huyên náo) ta còn cần lắng nghe tâm hồn của chính mình. Có rất nhiều cách để chúng ta kết nối với bản thân như thiền, yoga, chăm sóc da… và vẽ cũng chính là một trong số đó.
Khi còn là những đứa trẻ, chúng ta có thể nguệch ngoạc cầm bút vẽ cả ngày. Mỗi bức tranh khi đó đều không bị chi phối bởi hiện thực. Thay vào đó, từng sự vật đều được tạo ra từ góc nhìn, tâm trí của chính mình.
Đám mây có thể màu hồng nếu chúng ta cảm thấy hôm đó suy nghĩ của mình hơi mộng mơ, dòng sông có thể mọc lên những khóm hoa nếu chúng ta muốn khung cảnh trở nên tươi sáng. Xét cho cùng cuộc sống cũng giống như một bức tranh, tại sao ta không thể tô màu nó theo cách mà mình muốn?
Trong khoá học “Vẽ phấn chữa lành Nagomi Nhật bản” của Erika nguyễn, mọi người hiểu rằng sự bình yên, những điều tích cực không đến từ việc xóa bỏ hoàn toàn những nỗi lo, biến cuộc sống thành một bức tranh không có bất kỳ mảng màu tối nào.
Sự phục hồi, hạnh phúc thực chất xuất phát từ việc tâm hồn ta không còn bị khống chế bởi những bận tâm của cuộc sống, để rồi ta có thể vẽ, có thể tận hưởng từng rung động nhỏ nhất và nhận ra “cuộc đời vẫn đẹp làm sao!”
Mùa dịch này công ty cho nhân viên làm việc online nên hầu như thời gian mình toàn ở nhà và “trên mạng”. Mấy ngày đầu cũng khá vật vã vì mình phải tung hứng giữa công việc với việc nhà cùng một lúc. Chưa kể, còn phải chiến đấu với bản thân để tránh sa đà vào việc xem phim, chơi game, mất tập trung khi đang làm việc nữa.
Tuy nhiên sau khi đã làm quen được với lối sống mới thì lại thấy mình đã có nhiều tiến bộ trong việc “tự kỷ luật bản thân” và có cơ hội “sống chậm” lại, ví dụ có thêm thời gian để chơi với mèo, nói chuyện bàn luận với người thân, trồng cây, đọc thêm nhiều sách, kết nối được nhiều bạn mới ở bốn phương tám hướng có cùng đam mê vẽ vời.
Khi mình tình cờ biết đến nghệ thuật vẽ phấn chữa lành Nagomi Nhật Bản, mình đã lên mạng tìm hiểu hướng dẫn vẽ thư giãn để tâm trí mình bớt nặng nề. Thế rồi mình tìm thấy những bức tranh đơn giản, trong trẻo lạ thường.
Nó lôi cuốn đến nỗi mình phải lấy ngay bộ phấn đã bám bụi ra vẽ thử một bức ngay. Cái cảm giác lúc được vẽ phấn nó hay lắm. Cái âm thanh cạo phấn, xoa trên giấy, đến cảm giác 5 đầu ngón tay được chà xát trên giấy như được đi spa tại chỗ vậy.
Điều làm mình thấy hạnh phúc nhất chính là khi gỡ 4 miếng băng keo ra và ngắm tác phẩm hoàn thành của mình sau 15 phút, nó như thì thầm vào tim mình rằng “Cuộc đời vẫn đẹp sao!“.
Ngày mình tốt nghiệp khóa đào tạo giáo viên hướng dẫn vẽ phấn Nagomi, cô giáo Jenny Ho đã dặn mình rằng hiện nay có rất nhiều người đang phải đối mặt với những vấn đề về tâm lý trong cơn đại dịch. Vì thế nếu có thể, ta cần nhanh chóng mang workshop này đến cho mọi người. Dù nhỏ thôi, những nó sẽ mang đến nhiều niềm vui cho chúng ta trong cuộc sống.
Môn nghệ thuật này được sáng lập bởi thầy Hosoya, người đã chứng kiến rất nhiều người Nhật gặp vấn đề trầm cảm, tự tử. Do đó, thầy muốn đưa loại nghệ thuật đơn giản, dễ làm, mang lại sự tích cực đến với tất cả người Nhật trong nước.
Qua thời gian, môn nghệ thuật này không chỉ được đón nhận ở Nhật Bản mà còn lan rộng sang các nước Châu Á khác bởi ở bất kì đâu cũng sẽ có những người cần được giúp đỡ để thấy ánh sáng của hy vọng.
Rất may mắn là nhờ có các app dạy học trực tuyến, mình đã có cơ hội được triển khai 4 workshop vẽ phấn Nagomi đến với bạn bè trong nước và quốc tế. Lúc đầu mình khá lo lắng vì chưa bao giờ dạy online mà còn là dạy vẽ, rồi còn có người nước ngoài học.
Tuy nhiên các đồng nghiệp quốc tế đã hỗ trợ, chỉ dẫn mình tận tình, dù chỉ học online nhưng các bạn học viên vẫn cực kỳ nhiệt tình và thân thiện. Vậy nên theo mình, mục đích ban đầu là đem lại niềm vui, hy vọng cho mọi người đã phần nào thành công.
Mình cảm thấy cơn đại dịch này đã phần nào giúp mọi người trên Trái đất cảm thông và đến gần nhau hơn. Trong lớp học mình có rất nhiều học viên đến từ những nước khác nhau nhưng tất cả chúng mình đều như bạn bè đã quen từ lâu.
Mọi người đều có chung những lo lắng, những khó khăn trong mùa dịch. Có nhiều học sinh chia sẻ với mình họ dù rất thích con người và đất nước Việt Nam nhưng đây là lần đầu tiên họ được học với người Việt nên họ vui lắm.
Uhmmm…., mình mong mình có khả năng học nhanh để học thêm 6 thứ tiếng nữa, có cơ hội giao lưu với nhiều người hơn trên thế giới để mang khóa vẽ phấn Nagomi đi chữa lành cho khắp nơi.
Niềm vui được chia sẻ là niềm vui nhân đôi. Nếu bạn muốn cùng chúng mình lan toả nguồn năng lượng tích cực, cứ thoải mái inbox và gửi những câu chuyện tươi sáng vào fanpage của Xanh hoặc fanpage The Millennials Life nhé!
Xem thêm những bài viết khác dưới đây:
Không ai trên đời hoàn hảo đến mức không có lấy 1 "anti-fan" cả. Thế…
Nếu đã từng hoặc đang ở trong tình huống cấp bách mà cần phải ra…
Hãy để The Millennials Life làm người chỉ đường trong cuộc đời của bạn với…
Triển lãm tranh "The Story Teller" là “cuốn nhật ký” nghệ thuật ghi lại những…
Chẳng biết từ bao giờ, cốc rượu trắng tinh khiết đã trở thành một phần…
Có nên khôn ngoan khi 2 người làm bạn với nhau trước khi bắt đầu…