Lifestyle

Luật “Kết hôn với kẻ hiếp dâm” – Nạn nhân phải đánh đổi cả đời để xoá tội cho thủ phạm

Theo như báo cáo thường niên về tình hình dân số thế giới của Quỹ Dân số Liên Hợp Quốc (UNFPA), 20 quốc gia trên thế giới vẫn cho phép những kẻ hiếp dâm kết hôn với nạn nhân của họ để tránh khỏi việc bị truy tố hình sự.

Nga, Thái Lan và Venezuela là một trong những quốc gia cho phép đàn ông thoát tội hiếp dâm nếu họ kết hôn với nạn nhân mà họ đã hành hung.

Tiến sĩ Natalia Kanem – Giám đốc điều hành của Quỹ Dân số Liên Hợp Quốc (UNFPA), cho rằng những đạo luật như vậy là “hoàn toàn sai trái” và là “một cách để khuất phục người phụ nữ.”

Việc người phụ nữ có quyền từ chối hay không không được bao gồm trong đạo luật này. Luật “Kết hôn với kẻ hiếp dâm” đã vô tình chuyển gánh nặng tội lỗi sang những nạn nhân, đồng thời cố gắng xóa bỏ một tình huống phạm tội.

Tiến sĩ Natalia Kanem cho biết

Dima Dabbous – Giám đốc của tổ chức phi chính phủ Equality Now khu vực Trung Đông và châu Phi, có nghiên cứu được trích dẫn trong báo cáo của UNFPA, cho biết: luật đã phản ánh một nền văn hóa xem thường khả năng tự chủ của người phụ nữ về thể xác, cho rằng “[họ] là một loại tài sản của gia đình.” Đó là một cách tiếp cận lạc hậu đối với tình dục và danh dự của phái nữ.

Bà cũng thẳng thắn chia sẻ rằng thật sự khó để thay đổi những đạo luật này – nhưng nhấn mạnh “không có nghĩa là không thể”.

Dabbous đã lấy dẫn chứng là đất nước Maroc. Bà kể về sự việc quốc gia này phải bãi bỏ luật “Kết hôn với kẻ hiếp dâm” sau làn sóng phẫn nộ mạnh mẽ của quần chúng – phản ứng trước việc một người phụ nữ trẻ đã tự sát sau khi cô bị buộc phải kết hôn với kẻ xâm phạm mình.

Hamida (bên phải) và Souad – chị gái và mẹ của Amina Filali, người đã tự sát ở Maroc vào năm 2012 sau khi bị ép buộc kết hôn với kẻ hiếp dâm mình. | Ảnh: Abdelhak Senna / AFP / Getty

Jordan, Palestine, Lebanon và Tunisia là những quốc gia có quyết định tương tự ngay sau đó.

Tuy nhiên, khác với những nước trên, Kuwait vẫn cho phép kẻ gây án kết hôn với nạn nhân của mình với sự cho phép của người giám hộ.

Ở Nga, nếu thủ phạm đủ 18 tuổi và thực hiện hành vi giao cấu với trẻ tuổi vị thành niên dưới 16 tuổi, người đó sẽ được miễn án phạt nếu kết hôn với nạn nhân.

Tương tự như thế đối với Thái Lan. Tại đất nước chùa vàng, hôn nhân cũng được coi là giải pháp thoát tội hiếp dâm nếu thủ phạm trên 18 tuổi và nạn nhân trên 15 tuổi “đồng thuận” với hành vi giao cấu và được tòa án cho phép kết hôn.

Một cuộc biểu tình năm 2016 ở Beirut chống lại điều 522 của bộ luật hình sự Lebanon – ngăn cho những kẻ hiếp dâm bị truy tố với điều kiện kết hôn với nạn nhân của mình. Bộ luật này đã bị bãi bỏ vào năm 2017. | Ảnh: Patrick Baz / Getty

UNFPA cho biết, các luật và tập quán về hôn nhân – khiến người phụ nữ trở thành “cửa dưới” trong xã hội, là những điều lệ vốn đã được áp dụng lâu đời và phổ biến, nên rất khó để “diệt tận gốc.” Cũng theo tổ chức phi chính phủ này, hiện nay trên thế giới có 43 quốc gia không có luật hình sự hóa hiếp dâm trong hôn nhân.

Không chỉ đơn thuần được quyết định hôn nhân của mình, báo cáo của UNFPA còn cho biết sự việc còn đi xa hơn thế khi những quyền lợi khác của phụ nữ và bé gái, người khuyết tật và những người có xu hướng tính dục đa dạng cũng bị kìm hãm một cách vô lý.

Theo đó, báo cáo tập trung vào quyền tự chủ cơ thể – là khả năng đưa ra những quyết định về cơ thể của chủ thể mà không bị bạo lực hoặc ép buộc. Đồng thời, tổ chức cũng nhấn mạnh rằng, gần một nửa số phụ nữ (45%) ở 57 quốc gia bị từ chối quyền được nói “có” hoặc “không” với quan hệ tình dục, cũng như với việc sử dụng biện pháp tránh thai hoặc quyền tìm kiếm sự chăm sóc sức khỏe.

Một phụ nữ trẻ từng bị bạn mình hãm hiếp đang ngồi với những người khác tại La Maison Rose. Đây là nơi “trú ẩn” dành cho những ai trốn chạy khỏi nạn lạm dụng và cưỡng ép kết hôn ở Dakar, Senegal. | Ảnh: Zohra Bensemra / Reuters

Ở Mali, Niger và Senegal, hiện trạng này hết sức đáng báo động. Có ít hơn 1 trên 10 phụ nữ được tự quyết định về việc chăm sóc sức khỏe của bản thân, phòng tránh thai và quan hệ tình dục với bạn đời của họ.

Kanem cho biết, về bản chất xã hội tồn tại hàng trăm triệu phụ nữ và trẻ em gái không có quyền sở hữu cơ thể của chính mình, cũng như không thể đưa ra quyết định của bản thân về việc quan hệ, sử dụng biện pháp tránh thai hay tìm kiếm các dịch vụ chăm sóc sức khỏe. Cuộc sống của họ bị chi phối bởi những người khác.

Hơn 30 quốc gia hạn chế quyền tự do bên ngoài của người phụ nữ. Trẻ em gái và trai khuyết tật có nguy cơ bị bạo lực tình dục cao hơn gần ba lần – và các bé gái có nguy cơ cao nhất.

Chìa khóa để cải thiện quyền tự chủ của cơ thể không gì hơn chính là giáo dục. Song song với đó, luật pháp cũng cần phải được thay đổi, đồng thời các chuẩn mực xã hội đối với các giới cũng cần cân bằng hơn.

Việc từ chối quyền tự chủ về cơ thể của một cá nhân là hành vi vi phạm quyền con người cơ bản của các nạn nhân bị hiếp dâm. “Điều này chẳng khác gì sự hủy diệt linh hồn của một người, và nó phải dừng lại”, Kanem khẳng định.

Nguồn: The Guardian

Nghi To

Recent Posts

Mai Ngọc Linh – Founder của LaBase: Sự khác biệt giữa kinh doanh trên sàn thương mại và dịch vụ trong ngành làm đẹp

Thương hiệu LaBase Cosmetics & Spa của chị Mai Ngọc Linh đã làm thế nào…

5 giờ ago

#Nghĩ: Những ngày không dùng mạng xã hội sẽ dạy ta được điều gì?

Ngày càng nhiều người lựa chọn việc giảm tần suất sử dụng hay bỏ hẳn…

1 ngày ago

Á hậu Phạm Hồng Thuý Vân gia tăng thu nhập bằng cách tạo ra giá trị cho xã hội

Trong tập 5 của podcast Extra Money, chúng ta đã được nghe những chia sẻ…

2 ngày ago

Lễ hội âm nhạc Waterbomb Việt Nam sẽ diễn ra vào 2025

Cùng chúng tôi cập nhật về lễ hội âm nhạc Waterbomb sắp đến mảnh đất…

2 ngày ago

Chuyện tình nhà Trần (P.5): Chiêu Minh Đại Vương – Trần Quang Khải và mối nhân duyên với Phụng Dương công chúa

Thời Trần không những nổi tiếng với các chiến công hiển hách trong việc chống…

3 ngày ago

MAYonair: Để trở thành phiên bản tốt hơn nhưng không đánh mất bản sắc vốn có

Nữ ca sĩ/rapper MAYonair (tên thật là Hoàng Hương Quỳnh Mai), là một cái tên…

4 ngày ago