Đoạn phim tài liệu này về những buổi biểu diễn cuối cùng của cố nhà soạn nhạc – nghệ sĩ người Nhật Bản: Ryuichi Sakamoto. Tác phẩm không trình bày gì khác ngoài âm nhạc và một màn hình đơn sắc. Tuy nhiên, đó cũng là một tác phẩm nghệ thuật tràn ngập những cung bậc cảm xúc và sắc thái âm nhạc của riêng Ryuichi Sakamoto. Bầu không khí u buồn không nắm vai trò chủ đạo trong buổi biểu diễn cuối cùng của ông, dù vào thời điểm quay phim, ông biêt rằng mình chỉ còn sống vài tuần trước khi mất vì ung thư.
Có những khoảng khắc đạo diễn Neo Sora, con trai Ryuichi Sakamoto, đã làm mới lại cho những bài hát cũ trở nên tươi mới hơn và chúng ta có thể nhận ra được nụ cười nở trên môi của tác giả những bài hát này. Ông hài lòng với màn trình diễn hoặc sáng tác của chính mình, hoặc… không vì điều gì cả. Vì hầu như không có thông điệp hay lời nhắn gửi về cuộc sống trong bộ phim.
Trong Ryuichi Sakamoto: Opus, mọi thứ đều là âm nhạc, được thể hiện bởi chính người tác giả, là hoàn toàn đủ để đọng lại, và tất cả những gì còn lại, những vấp ngã rất con người và những nốt nhạc bị bỏ lỡ đôi khi. Khi anh nói anh cần nghỉ một thời gian, mệt mỏi sau một buổi biểu diễn, sự căng thẳng trở nên rõ ràng, nghe thấy, gần như có thể cảm nhận được.
Ryuichi Sakamoto: Opus được quay với nền màu đen và trắng cùng với những gam màu xám bạc, camera thường di chuyển với tốc độ chậm và quay từ từ, hòa nhịp với những nốt nhạc từ lento đến moderato trong lúc ông chơi nhạc. Đôi khi, chỉ tập trung vào đôi tay của ông, để đánh giá cách ông thỉnh thoảng thực hiện bằng tay phải của mình.
Ở những chỗ khác, camera quay lên khuôn mặt, bất ngờ với mái tóc trắng, cùng với cặp kính tròn nổi tiếng của ông. Xuyên suốt bộ phim, âm thanh rất đầy đặn, được thu từ studio yêu thích Ryuichi Sakamoto.
Việc lựa chọn âm nhạc kéo dài trong suốt sự nghiệp của mình – từ công việc làm nhạc phim cho The Sheltering Sky, The Last Emperor và Merry Christmas, Mr Lawrence, đến việc chuyển thể các bài hát được ghi âm với nhóm nhạc điện tử Yellow Magic Orchestra từ những năm 1970 và tiếp tục là các bài hát từ các hợp tác sau này với nhạc sĩ người Đức Alva Noto.
Sự nghiêm túc trong quá trình làm nhạc phim đã mở ra cơ hội hiếm hoi để suy ngẫm về sự đa dạng của tác phẩm cũng như sự nhất quán trong phong cách của ông như một nhà soạn nhạc.
Thông tin về phim:
Xem thêm:
Liệu điều này có phải chỉ là kết quả của sự nhàm chán trong đời…
Những "công thức" sau đây đã khiến cho hàng thế hệ độc giả và khán…
Không ai mong muốn bản thân bị burnout vì công việc cả. Thế thì làm…
Khi càng ngày nhiều phụ nữ giữ vị trí dẫn dắt ở các tổ chức,…
Mặc dù khác biệt, nhưng chúng ta hoàn toàn có thể tham khảo, chọn lọc…
"Những địa hạt phù du" đã mang đến góc nhìn mới mẻ và đầy triết…