#Nghĩ là series về những vấn đề, hiện tường cần được quan tâm trong xã hội từ trước đến nay.
Bạn thích kiểu phim gì? Khi được hỏi câu này, câu trả lời nhận được đa phần sẽ là một thể loại phim nào đó, như phim hành động, hài, lãng mạn, kinh dị. Ít ai nói thể loại yêu thích của mình là phim Giáng sinh, vì Giáng sinh không phải một thể loại phim chính thức.
Dù vậy, phim Giáng sinh vẫn cực kỳ phổ biến và không thiếu những người cứ đến mùa lễ hội là háo hức ra rạp hoặc ngồi nhà bật TV xem phim. Mà phim Giáng sinh, xét ra, chẳng có mấy hấp dẫn. Diễn viên đa số là những tên tuổi bảo chứng phòng vé, đâm ra cũng ít khi thấy gương mặt mới. Mô-típ câu chuyện quen thuộc: đâu đó vẫn có anh này yêu thầm cô kia, người nọ nhận ra sau tất cả thì gia đình mới là quan trọng nhất.
Đấy, chúng ta biết hết thuộc hết, nhưng hằng năm cứ đến Giáng sinh là lại kéo nhau xem phim. Những câu chuyện nhàm chán trong phim Giáng sinh có gì mà hấp dẫn thế?
Phim ảnh là tấm gương phản chiếu cuộc sống. Cho dù thuộc thể loại giả tưởng “điên cuồng” cỡ nào thì ít nhiều khi xem phim, chúng ta vẫn nhận ra những cảm giác quen thuộc nằm trong câu chuyện đang được kể hoặc nhân vật đang được nhắc đến.
Điều này càng chính xác hơn với các bộ phim Giáng sinh. Trong quyển Christmas as Religion (2016), học giả nghiên cứu tôn giáo Christopher Deacy nói rằng những bộ phim Giáng sinh có vai trò như “cái áp kế chuyên để đo lường cách chúng ta muốn sống cuộc đời này, cũng như cách chúng ta nhìn nhận và đánh giá chính mình”.
Những nhân vật trong các bộ phim Giáng sinh kinh điển ít nhiều đều đem đến cảm giác quen thuộc cho khán giả. Không giống những thể loại phim khác, nội dung phim Giáng sinh đa phần tập trung vào những câu chuyện đời sống thường ngày, hoặc những truyền thuyết, những câu chuyện cổ tích ngày bé ai cũng đã thuộc.
9,5/10 các bộ phim Giáng sinh đều có kết thúc vui vẻ, với mô-típ câu chuyện đơn giản, thậm chí vô cùng dễ đoán. Nghe thì… chán ngắt nhưng thông điệp “Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi” của các bộ phim Giáng sinh có tác dụng an ủi, đôi khi tiếp thêm động lực để người xem vượt qua được những cảm xúc tiêu cực của chính họ, khiến họ nhận ra giá trị bản thân mình và bắt đầu nhìn nhận lại các mối quan hệ xung quanh.
Bạn có thể vừa mất việc, hoặc vừa thất tình (hoặc tệ hơn là cả hai). Bạn có thể đang loay hoay không biết nên làm gì tiếp theo với cuộc đời mình. Phim Giáng sinh tiếp nhận tất cả những tiêu cực đó và biến chúng thành những câu chuyện có hậu hơn. Chúng không trực tiếp giúp bạn giải quyết vấn đề, nhưng chúng giúp bạn bình tâm để tìm ra câu trả lời.
Ngoài ra, việc xem đi xem lại các bộ phim Giáng sinh vào dịp Giáng sinh được nhiều người xem là một phần của ngày lễ – một dạng gần tương tự những người theo đạo cầu nguyện mỗi tối trước khi đi ngủ hoặc ăn chay trong những dịp lễ trọng.
Điểm khác biệt ở đây là những bộ phim Giáng sinh không mang bạn đến gần hơn với Chúa hay bất cứ thế lực thần thánh nào. Chúng cho bạn niềm tin vào những thứ “trần tục” và gần gũi hơn: sức mạnh của tình cảm gia đình, của tình yêu đích thực, hay sự hy sinh của cái tôi tự cao để giữ hòa khí trong các mối quan hệ.
Những bộ phim Giáng sinh giúp bạn lấy đầy “khoảng trống” trong cuộc đời. Không phải ai trong chúng ta cũng trải qua những khoảng khắc Giáng sinh hoàn hảo và vô-cùng-điển-hình với tiếng lửa reo tí tách trong lò, tách eggnog nóng sực ủ trong tay, bên ngoài là giai điệu Giáng sinh vui nhộn văng vẳng còn bên cạnh là hơi ấm quen thuộc của người thương.
Phim ảnh – đặc biệt là phim Giáng sinh – cho chúng ta cơ hội được “trải nghiệm” điều đó. Có những bộ phim Giáng sinh bối cảnh đời thường thì cũng không hiếm những bộ phim xây dựng một câu chuyện hoàn toàn giả tưởng. Mặc dù biết mọi thứ lãng mạn trên màn ảnh rất hiếm khi xảy ra ngoài đời nhưng bấy nhiêu đó cũng đủ để những tâm hồn mỏi mệt sau một năm dài được hy vọng và ước mơ.
Holiday Inn (1942) là bộ phim đầu tiên sau giai đoạn phim câm có nội dung liên quan đến Giáng sinh. Tuy không được xem là phim kinh điển mùa lễ hội nhưng Holiday Inn đã để lại những dấu ấn khó phai trong lòng khán giả, đặc biệt trong bối cảnh Thế chiến thứ Hai đang diễn ra khi ấy. Bài hát White Christmas do ca sĩ Bing Crosby thể hiện trong phim trở nên nổi tiếng.
Trong quyển Christmas in America (1995), nhà sử học Penne Restad đã lý giải rằng hoàn cảnh ra đời của phim, cũng như sự phổ biến sau này của White Christmas, là minh chứng cho tinh thần lễ hội không chỉ của người Mỹ mà còn của cả thế giới – rằng đây là dịp để chúng ta bước vào một thế giới tươi sáng, nơi “chiến tranh bị lãng quên”.
Những bộ phim Giáng sinh sau này mặc dù không nói về chiến tranh nữa nhưng vẫn còn đó thông điệp nhẹ nhàng ý nghĩa về gia đình, về tình yêu, về sự đầm ấm sum vầy dịp cả nhà bên nhau cuối năm.
Liệu điều này có phải chỉ là kết quả của sự nhàm chán trong đời…
Những "công thức" sau đây đã khiến cho hàng thế hệ độc giả và khán…
Không ai mong muốn bản thân bị burnout vì công việc cả. Thế thì làm…
Khi càng ngày nhiều phụ nữ giữ vị trí dẫn dắt ở các tổ chức,…
Mặc dù khác biệt, nhưng chúng ta hoàn toàn có thể tham khảo, chọn lọc…
"Những địa hạt phù du" đã mang đến góc nhìn mới mẻ và đầy triết…