#HọNóiLà là những câu chuyện, góc nhìn và trải nghiệm từ các nhân vật khách mời của TML.
Tình cờ biết đến Vinh Gấu thông qua trang blog Vinh Gấu & Những Chuyến Đi, ấn tượng với cách chia sẻ câu chuyện vô cùng gần gũi và dễ-đọc-dễ-thấm của bạn, The Millennials Life đã liên hệ với Vinh và nhờ bạn kể lại những trải nghiệm xê dịch của mình đến độc giả.
Lê Viết Vinh – hay gần gũi hơn với tên gọi Vinh Gấu vì “tính mình ‘gấu’ quá nên mọi người hay gọi thế”, bắt đầu hành trình xê dịch của mình từ năm 2016 và được biết đến rộng rãi với những câu chuyện được viết lại cẩn thận, chăm chút trên chiếc blog cá nhân.
Bắt đầu với vốn kỹ năng viết lách gần như bằng 0, thế nhưng lại thích có một nơi để tự có thể chia sẻ về những trải nghiệm của bản thân, Vinh đã lựa chọn blog là một nơi lưu giữ những kỉ niệm xê dịch của mình.
Viết nhiều hơn trong thời gian học Đại Học, chàng trai trẻ nhận ra rằng mọi người vẫn luôn nghĩ Buôn Ma Thuột – nơi bạn đã sinh ra và lớn lên, là một nơi “rừng rú, chưa có điện, vẫn cưỡi voi đi học, vẫn đóng khố khi ở nhà,…” Cũng chính vì thế mà Vinh đã chọn kể những câu chuyện đầu tiên trên blog của mình về Buôn với mong muốn cho mọi người cái nhìn mới mẻ về nơi đây trên trang blog của mình.
Năm năm đi đó đi đây, Vinh đã đi qua 20 quốc gia khác nhau và khoảng 50 tỉnh thành ở Việt Nam. Chàng blogger cung Bảo Bình còn từng được Cục Ngoại thương Đài Loan mời làm đại diện Việt Nam trong cuộc thi Asia Super Team năm 2019 cùng với bảy nhà sáng tạo nội dung du lịch (travel content creator) từ các nước khác trong khu vực. Vinh Gấu còn là cái tên quen thuộc với vai trò là diễn giả (speaker) tại các workshop và sự kiện về du lịch.
Câu nói yêu thích của mình là “Đi một ngày đàng, học một sàng khôn” và đó là cách tốt nhất để bạn học hỏi và thu nạp kiến thức từ những gì thực tế do chính bạn trải nghiệm.
Nếu chỉ ngồi yên và ngắm nhìn thế giới qua TV, YouTube thì thật phí hoài tuổi xuân. Phải xách balo lên và đi, để biết ngoài kia cuộc sống thật sự khác với trên hình ảnh thế nào, cách người ta sống ra sao, để trải nghiệm được những thứ mới mẻ mà nơi mình sống chưa có (như tàu điện ngầm, tàu cao tốc,…), để rèn luyện và trau dồi khả năng ngoại ngữ, giúp mình cân bằng cuộc sống sau những ngày căng thẳng đắm đuối trong công việc, hoặc đơn giản là để giúp mình giải sầu thôi.
Việc coi du lịch là một liệu pháp để giúp mình luôn vui tươi và tràn đầy năng lượng cũng rất là hợp lý luôn (Cười).
Đài Loan, cụ thể hơn là thành phố New Taipei, là chuyến đi đầu tiên của mình với vai trò là travel blogger, dưới lời mời tham quan từ Cơ quan du lịch thành phố New Taipei phối hợp với KKday, một ứng dụng OTA nổi tiếng từ Đài Loan.
Khác với những chuyến đi tự túc khác là mình phải tự đặt và thanh toán mọi thứ, thì chuyến này mình được các đơn vị hỗ trợ nên không phải lo lắng những việc booking. Chỉ có sắp xếp lịch và đến ngày thì kéo vali đi thôi. Tự nhiên thấy khỏe hơn biết mấy. (Cười)
Khi đến sân bay Đào Viên (Taoyuan), mình còn được chào đón ngay tại lối ra nữa. Dù đây chỉ là điều nhỏ thôi, nhưng lúc ấy tự cảm thấy thật thú vị khi được làm travel blogger. Mình cũng phần nào hiểu được cảm giác được chào đón của các bạn nổi tiếng luôn được người hâm mộ đợi ở sân bay.
Ngoài ra, trong chuyến đi ấy, mình được đưa đến những điểm đến không được nhiều người biết đến ở thành phố New Taipei. Biết nhiều cái lạ, hiểu hơn về văn hoá, con người địa phương đó, được kể nhiều chuyện hơn nữa.
Nói chung, làm travel blogger sướng nhất là lúc được mời tham gia những chuyến đi khám phá địa phương như thế này. Vừa mở mang kiến thức và trải nghiệm cho bản thân, vừa có nội dung, câu chuyện để chia sẻ cho các bạn theo dõi của mình, còn được chào đón nhiệt tình nữa chứ.
Lời mời đến trải nghiệm các tour và điểm đến ở Quảng Bình. Điều khiến mình bất ngờ là lời mời này không phải từ Cơ quan ban ngành của Tỉnh hay thành phố nơi này mà là từ CLB Du lịch Quảng Bình được hợp lại từ những anh, chị, em, bạn bè làm dịch vụ du lịch và yêu quý Quảng Bình.
Họ tự góp chi phí lại để mời mười nhà sáng tạo nội dung du lịch ở khắp cả nước về Quảng Bình trong khoảng mười ngày để cùng tạo ra những workshop hướng dẫn về truyền thông du lịch thế nào, tạo nội dung ra sao,… cho những người làm dịch vụ du lịch khác trong tỉnh Quảng Bình và các tỉnh lân cận. Đồng thời còn tổ chức những chuyến đi khám phá các hang động, các trải nghiệm đặc sắc, các món ăn ngon, các bản làng của người đồng bào dân tộc thiểu số,… để mọi người có thể tạo ra những nội dung số giới thiệu về du lịch Quảng Bình.
Điều thú vị khác là CLB cũng nói rõ về việc ngân sách có hạn nên sẽ không có chi phí nào khác gửi cho các nhà sáng tạo nội dung mà chỉ hỗ trợ chi phí đi lại, ăn, ở khi đến Quảng Bình mà thôi. Họ mời bằng tấm lòng và sự nhiệt tình, nên tụi mình cũng đến hỗ trợ và tạo nội dung bằng tấm lòng và sự nhiệt tình ấy. Đấy, tiền không phải là tất cả, chủ yếu là cái tình với nhau thôi.
Mình không phải là một người quá nổi tiếng như ca sĩ, diễn viên nên việc vô tình được nhận ra “Anh là Vinh Gấu phải không ạ?” trong một số chuyến đi là điều khiến mình thấy thú vị.
Như có lần mình đang ngồi cà phê, gặm bánh mì ở góc bên Chùa Cầu ở Hội An thì vô tình được nhận ra bởi một bạn ngồi kế bên. Bạn có theo dõi Facebook nên nhận ra mình. Hay như đợt mình đi tham gia làm Tình nguyện viên bảo tồn Rùa biển ở Côn Đảo thì cũng vô tình được nhận diện ra. Vui và đáng yêu vậy thôi đó.
Có, nhất là về phần tâm lý. Mình dễ bị căng thẳng, cảm thấy bứt rứt, bị tụt “mood”, mất cảm hứng viết bài,… khi không được đi du lịch. Tuần nào mà không đi đâu, tự nhiên cảm thấy tuần ấy dài lê thê luôn.
Ngoài ra còn có bệnh… không thích đi tour khi có thể đi tự túc được. Mình thích được tự do khám phá, thích đi đâu thì đi, thích trải nghiệm gì thì làm, thích ăn gì ăn, và đặc biệt là không thích bị hối thúc khi đi du lịch.
Thật sự rất khó để vui được lúc này khi không được đi đâu trong một thời gian dài và chưa biết bao giờ kết thúc.
Thời gian này mình chỉ có thể tìm vui qua những buổi OnMic để chia sẻ những câu chuyện về các chuyến đi cùng với các bạn travel blogger khác vào các buổi tối, hoặc tạo ra những video ngắn để giới thiệu về điểm đến và chia sẻ trên Tik Tok. Chỉ biết tự tìm niềm vui thế thôi.
Trong nước:
Nước ngoài:
Mình vốn thích những gì thuộc về tự nhiên nên luôn cố gắng để có thể góp phần nào đó giúp cho thiên nhiên được là chính nó, không mất đi vì sự tàn phá của con người. Và Tê Tê là một trong những loài mà mình muốn được lan truyền thông điệp để bảo vệ chúng trước những tác động nhân tạo.
Công việc của mình cũng đơn giản thôi. Mình chỉ tạo nội dung để lan truyền cho mọi người biết về Tê Tê đóng vai trò gì trong hệ sinh thái, tại sao cần phải bảo vệ Tê Tê và làm sao để góp phần nhỏ của mọi người trong công tác bảo tồn loài này. Mỗi người góp một chút công sức là đã có thể cứu được nhiều Tê Tê rồi.
Không chỉ trong khi đi du lịch mà ngay cả nơi mình sống nữa. Mình luôn đi du lịch với tư duy “không để lại gì ngoài dấu chân” khi đến bất cứ nơi nào, và rất nhiệt tình để lan truyền thông điệp này với mọi người với hy vọng các bạn cũng sẽ ngấm dần tư duy này. Chẳng ai mong nơi mình đến là nơi đầy rác, bãi biển nơi mình tắm lại dơ bẩn,… đúng không?
Hãy luôn yêu quý loài rùa biển và bảo vệ chúng bằng cách không mua-bán-ăn trứng rùa biển, không xả rác ra biển,… vì loài này có thể sớm bị tuyệt chủng thôi. Hiện tại chỉ có 1/1000 cá thể rùa có thể sống được đến tuổi trưởng thành và tiếp tục sinh sản sau 20-30 năm kể từ khi chúng được nở ra.
Doraemon. (Cười) Doraemon có chiếc túi thần kì với nhiều bảo bối thú vị để giúp mình có thể tận hưởng chuyến đi nhiều hơn.
Như bảo bối “cánh cửa thần kỳ” có thể giúp mình đi đến nơi mình muốn một cách nhanh chóng và siêu dễ dàng; “bánh mì phiên dịch” có thể giúp mình hiểu và giao tiếp được với tất cả mọi người, mọi dân tộc, mọi bộ lạc trên cõi trần giang này; “chong chóng tre” giúp mình nhìn điểm đến ấy ở một góc nhìn thú vị hơn và tránh được kẹt xe nữa.
Đến Việt Nam, nơi đầu tiên mình sẽ dẫn đến là Buôn Ma Thuột để bạn ấy biết Buôn mình còn hoang sơ thế nào, cảnh các con thác, các cánh rừng còn đẹp ra làm sao và những món ăn địa phương đi vào lòng người cỡ nào.
Rồi mình dẫn qua Đà Lạt để cho họ biết Việt Nam có một nơi nhỏ nhắn, nên thơ mà luôn cuốn hút du khách trong và ngoài nước; rồi xuống Sài Gòn để khám phá thành phố không ngủ đầy sôi động này; rồi ra Hội An để tham quan phố cổ được UNESCO công nhận là di sản văn hoá thế giới; chạy nhảy trên cây cầu vàng ở Bà Nà Hill để bạn ấy không bỏ lỡ cây cầu nổi tiếng nhất thế giới; ra Huế lang thang khắp cố đô Huế và ăn món bánh canh Nam Phổ ngon nhức nhối; ra Quảng Bình để khám phá các hang động nổi tiếng.
Sau đó sẽ chạy xe máy lên các vùng Tây Bắc để khám phá cuộc sống của người đồng bằng vùng ven biên giới và tận hưởng những con đèo uốn quanh những quả núi; rồi về tới Hà Nội, thủ đô nước mình và lang thang phố cổ, ăn phở bò xào lăn và lượn lờ ngắm phố phường.
Vậy chắc đủ rồi ha? (Cười)
Ảnh: NVCC
Xem thêm:
#HọNóiLà: Trung Rwo – “Nghệ thuật luôn xoa dịu những nỗi đau không nói thành lời”
#HọNóiLà: Nhiếp ảnh gia Nguyễn Vũ Hải: “Đam mê chính là đường dẫn lớn nhất giúp mình không đi lạc”
#HọNóiLà: Cùng bếp trưởng Nghiêm Minh Đức bàn về định kiến: “Phụ nữ có thể nấu ăn, nhưng đàn ông mới là đầu bếp”
Liệu điều này có phải chỉ là kết quả của sự nhàm chán trong đời…
Những "công thức" sau đây đã khiến cho hàng thế hệ độc giả và khán…
Không ai mong muốn bản thân bị burnout vì công việc cả. Thế thì làm…
Khi càng ngày nhiều phụ nữ giữ vị trí dẫn dắt ở các tổ chức,…
Mặc dù khác biệt, nhưng chúng ta hoàn toàn có thể tham khảo, chọn lọc…
"Những địa hạt phù du" đã mang đến góc nhìn mới mẻ và đầy triết…