Sài Gòn là trạm dừng chân của tuổi trẻ, là nơi nhiều người kiếm tìm giấc mơ thanh xuân. Ở nơi phố thị khắc nghiệt nhưng trữ tình, họ thực sự tìm thấy tình yêu của riêng mình, nhưng rồi cũng tự buông lơi tình yêu đẹp ấy. Không chỉ riêng tình yêu đôi lứa, đó còn là tình yêu với công việc họ từng theo đuổi.
Sau Ròm, Sài Gòn trong cơn mưa tiếp nối tinh thần điện ảnh độc lập 2020 với một ekip trẻ, từ đạo diễn đến diễn viên. Sài Gòn trong cơn mưa của Lê Minh Hoàng ra mắt trong sự mong chờ của khán giả, nhất là đối tượng trẻ tuổi với hi vọng có thêm một “cẩm nang vào đời” đẩy cảm hứng và tươi đẹp. Câu chuyện tình yêu đơm hoa sau một trận mưa rào giữa chàng trai Hà thành – cô gái Phú Yên dưới một mái nhà của Sài Thành khiến không ít khán giả đắm chìm và tò mò, phim đẹp, nhạc hay, diễn xuất đôi chính tốt, kể cả cảnh gần gũi cũng được xem lại ngọt ngào.
Nếu nói Sài Gòn trong cơn mưa là một La La Land của Việt Nam thì có vẻ hơi quá, nhưng câu chuyện về tình yêu, sự nghiệp và sự đánh đổi mà đạo diễn Lê Minh Hoàng mang lại hoàn toàn có thể chạm đến trái tim của những ai đã từng lăn xả, sống chết vì đam mê của mình. Hệt như cách mà La La Land đã từng khiến chúng ta thổn thức.
The Millennials có dịp ngồi xuống trò chuyện cùng Hồ Thu Anh và Avin Lu, hai diễn viên chính đảm nhận vai diễn Đồng Mây và Anh Vũ trong Sài Gòn trong cơn mưa, để lắng nghe những chia sẻ của họ về ước mơ tuổi trẻ, cũng như trăn trở của những “kẻ mộng mơ” chọn Sài Gòn là miền đất hứa theo đuổi thành công sự nghiệp.
Sự nghiệp trước đây có giúp ích gì cho quá trình đóng phim này không?
Avin Lu: Đối với Avin thì trước đó mình làm ca sĩ. Thế nên là việc luyện thanh, đàn hát mỗi ngày là chuyện đương nhiên. Khi vào phim này thì diễn viên nam chính được yêu cầu ngoài diễn xuất ra thì còn phải có khả năng đàn hát. Mình đã biết về âm nhạc rồi thế nên mình tham gia vào thể hiện những bài hát, hoặc những cảnh đàn hát là điều không quá khó khăn với mình. Nói chung là thuận lợi nhờ kinh nghiệm đi hát trước đây.
Hồ Thu Anh: Làm người mẫu giúp ích cho Thu Anh rất nhiều cho việc mình đóng phim. Mình đã được làm quen với ống kính rất nhiều lần rồi, cảm giác như có camera hay không thì mình vẫn có thể tự nhiên.
Còn về cách làm việc nữa. Cách làm việc trong một ekip, trên một set,.. – những cái đó mình đã có kinh nghiệm từ trước nên không phải mất thời gian để học lại từ đầu.
Trong quá trình quay phim thì điều gì khiến hai bạn cảm thấy khó khăn nhất?
Avin Lu: Với mình thì cái khó khăn nhất vẫn làm cách nào đó để mọi thứ trở nên tự nhiên và khán giả tin những điều mình thể hiện trong phim. Trước khi quay thì mình cảm thấy lo lắng rằng mình diễn như vậy ổn chưa?, mọi người thấy mình diễn như thế nào?, mình mang lại năng lượng, cảm xúc như thế nào cho khán giả? Là vai diễn đầu tay nên mình cũng gặp khá nhiều áp lúc thời gian đầu. Nhưng mà anh đạo diễn Minh Hoàng và Thu Anh đã giúp mình làm tốt hơn.
Hồ Thu Anh: Thật sự có nhiều cái khó lắm nhưng giờ nghĩ lại chỉ thấy vui thôi, tại mọi thứ cũng xong rồi. Khó là mình phải tập nói tiếng Sài Gòn này, khó là phải làm sao diễn cho thật tự nhiên khiến khán giả phải tin vai diễn của mình. Trước đây mình có đóng MV rồi, thường thì MV rất là ngắn, nó không đòi hỏi một sự nhập tâm vào nhân vật quá nhiều trong một thời gian dài như đóng phim. Và mình phải bỏ qua rất nhiều công việc khác trong vòng 5-6 tháng chỉ để tập trung vào vai diễn Đồng Mây.
Sài Gòn trong Sài Gòn trong cơn mưa có gì khác với Sài Gòn trong mắt hai bạn?
Avin Lu: Trước khi quay phim thì anh Hoàng có dắt đến xem hầu hết các bối cảnh để cho mình có cái cảm nhận thật nhất về Sài Gòn. Trước đó mình có xem một vài bộ phim về Sài Gòn và thấy nơi đây rất hoa mỹ, tráng lệ. Sài Gòn là trung tâm phát triển kinh tế bậc nhất Việt Nam, vì thế với mình nơi đây lúc nào cũng sẽ xa hoa và lộng lẫy cả.
Nhưng Sài Gòn trong cơn mưa lại cho mình thấy một khía cạnh hoàn toàn đối lập. Thật ra đâu đó, ở vùng đất sang trọng bậc nhất này vẫn còn nhiều góc đơn sơ và mộc mạc. Sài Gòn của sinh viên, Sài Gòn trong mắt của những người con xa xứ, mọi thứ trong phim hiện lên cho mình cái cảm giác Sài Gòn này đúng là những điều gần gũi nhất đối với mình.
Mình ở Lạng Sơn – là một tỉnh nhỏ ở miền Bắc thôi. Ngày bé thì mình có đi Hà Nội với bố mẹ. Nhưng lúc đó còn quá nhỏ, ký ức chỉ được lưu giữ ở những tấm hình chụp. Nên khái niệm “thành phố lớn” mà Avin có thể tự mình cảm nhận được chính là Sài Gòn – một Sài Gòn sang-xịn-mịn, một Sài Gòn mộng mơ. Khá là thú vị đối với mình vào khoảng thời gian đầu.
Hồ Thu Anh: Sài Gòn trong phim sẽ là một Sài Gòn rất thật, kiểu mộc mạc và gần gũi. Còn trước đó mọi người nhắc đến Sài Gòn sẽ nghĩ là trung tâm thương mại, thành phố năng động và có nhịp sống rất là nhanh. Mình thì ở Hà Nội nên với mình trung tâm thương mại hay đường lớn, phố lớn ở thủ đô và thành phố đều có cảm giác như nhau, nhưng những nét bình dị đơn sơ thì lại mang đến một cảm giác rất khác.
Trong những cảnh quay về Sài Gòn, hai bạn thích cảnh nào nhất?
Avin Lu: Với Avin thì chắc là vòng xoay Lăng Cha Cả – cái vòng xoay có quả địa cầu đó, vì đó là nơi mà mình hay đi ngang qua khi đến phòng thu.
Nhớ cái lúc còn đóng phim, vào đúng sáng mùng một tết âm, hôm đó mình đã chạy quanh vòng xoay Lăng Cha Cả gần 30 lần. Vì kinh phí không cho phép để tạo bối cảnh Tết nên ekip đã tận dụng luôn ngày Tết thật để quay. Hầu như những cảnh trong phim đều được quay vào những thời điểm thật trong năm, ví dụ như Giáng Sinh trong phim cũng chính là Giáng Sinh ở ngoài, dịp lễ Tết cũng vậy.
Hồ Thu Anh: Còn đối với mình là chung cư Nguyễn Thiện Thuật, cũng là chung cư nhà của Vũ trong phim. Chung cư này nằm ngay quận 3. Bên ngoài quận 3 là nơi rất hiện đại, sầm uất nhưng khi bước đến cổng chung cư thì có cảm giác rất khác – một cảm giác của Sài Gòn xưa cũ. Những người hàng xóm trong chung cư cũng tạo cho mình cảm giác gần gũi, thân thiết nữa.
Sự trưởng thành mà hai bạn cảm nhận được sau bộ phim là gì?
Avin Lu: Giống như nhân vật Vũ, Avin trước đây sống rất vô tư, chỉ biết theo đuổi đam mê và sở thích của bản thân thôi. Cả ngày loay hoay lo đủ mọi việc, mình không có thời gian hoặc ý thức được là ngày hôm nay mình khác với ngày trước như thế nào.
Sau khi đóng xong bộ phim này thì mình mới nhìn lại một Avin cách đây 10 năm và thấy bản thân đã thay đổi rất nhiều. Mình bây giờ đã trưởng thành hơn, chín chắn hơn trong suy nghĩ và không còn mơ mộng nhiều như xưa nữa.
Đôi lúc giữa cuộc sống bộn bề, bản thân biết cách nhìn lại những gì đã qua – tưởng chừng như một việc dễ dàng, nhưng không phải ai cũng làm được đâu.
Hồ Thu Anh: Thật ra thì bộ phim này đã giúp mình khám phá ra được nhiều khả năng cũng như giới hạn của bản thân. Chẳng hạn như trước đây, mình không nghĩ là mình có thể nói được tiếng Sài Gòn thì giờ mình có thể nói được rồi.
Thu Anh là một người khá cầu toàn, có nhiều vấn đề khác mà một khi mình đã cảm thấy không thể thay đổi được là mình sẽ giữ như thế. Nhưng sau khi thực hiện Sài Gòn trong cơn mưa thì mình có thể thả lỏng hơn để tiếp nhận những thay đổi. Mình nghĩ đây là điều tích cực mà bộ phim đem đến, giúp mình khám phá bản thân nhiều hơn.
Hai bạn có phải là “những kẻ mộng mơ”? Và liệu Sài Gòn có phải miền đất hứa nuôi dưỡng những đam mê?
Avin Lu: Nếu không phải là người mộng mơ thì chắc mình đã không quyết định vào Sài Gòn.
Lúc đó thì mình có rất nhiều đam mê và hoài bão. Mình có quá nhiều thứ muốn làm và theo đuổi. Nhưng ở quê thì lại không đủ điều kiện cũng như cơ hội để mình có thể phát triển bản thân. Ban đầu thì mình chỉ nghĩ “thôi cứ làm trước đã, rồi sau này có chuyện gì thì tính sau”. Thế là Avin vào Sài Gòn sinh sống và lập nghiệp luôn.
Sài Gòn là vùng đất của cơ hội, là nơi nuôi dưỡng những tài năng trẻ. Đó cũng là nơi phát triển về mọi mặt nên song song với đó nghệ thuật cũng phát triển, nhu cầu mọi người sử dụng và khai thác nghệ thuật cũng nhiều hơn. Khi mình ở quê, mình có đam mê nhưng không thể thực hiện được. Thế nên khi vào đến Sài Gòn thì mới có thêm những điều kiện để dám nghĩ và dám mơ.
Mình biết con đường mình chọn sẽ không dễ dàng chút nào. Nhiều người cũng hay nói mình là đang yên lành không muốn lại cứ muốn làm những cái phi thực tế. Nhưng mình thấy nhiều khi những thứ phi thực tế đó khiến cho tâm hồn mình đỡ khô khan.
Hồ Thu Anh: Mình là một người thực tế hơn, mình nói được thì mình sẽ làm được. Thỉnh thoảng mình sẽ nói những điều mình chưa làm được để bản thân cố gắng thực hiện. Cái đó thì có thể xem là mơ nhỉ? Chắc là “mơ thực tế”…
Về lĩnh vực nghệ thuật thì chắc chắn không nơi nào sánh bằng Sài Gòn. Có quá nhiều điều kiện để các bạn trẻ có thể khai thác tài năng của bản thân cũng như hoàn thiện mình tốt hơn. Nhưng theo mình thì đó chỉ là yếu tố cần thôi. Chủ yếu vẫn phải dựa vào thực lực của mỗi người. Nếu bản thân mình có năng lực và đủ đam mê để tự phát triển thì vẫn có thể thành công ở những nơi khác được.
Trước đó mình có theo đuổi đam mê ở Hà Nội rồi sau này mới chuyển vào Sài Gòn. Và mình phải thừa nhận rằng Sài Gòn cho mình rất nhiều những trải nghiệm mới và những cơ hội quý giá. Mọi người đến Sài Gòn vì cơ hội nhưng để phát triển bản thân thì mình tin là có rất là nhiều cách khác.
Ước mơ và hiện thực của Avin và Thu Anh bây giờ liệu có khác nhau?
Avin Lu: Hồi còn nhỏ thì Avin có hoạt động nghệ thuật trong nhà thờ. Lúc đó chỉ thấy là một niềm vui đơn giản thôi chứ không suy nghĩ nó như một nghề nghiệp. Rồi càng ngày thì mình càng thích và dành quá nhiều thời gian cho việc ca hát. Mình tự hỏi điều này là gì? Sau khi lên mạng tìm hiểu về sân khấu, về hát nhảy thì mình mới nhận thức rõ điều mình muốn làm, điều mình mơ. Hồi cấp 2 thì mình là lớp phó văn thẩm mỹ, lên cấp 3 thì vào nhóm nhảy, đại học thì học sân khấu, giờ thì trở thành ca sĩ.
Hồ Thu Anh: Mình nhớ hồi mình học mẫu giáo, lúc xem tivi thấy người khác ở trong một chiếc hộp bé xíu – cảm thấy hay hay và cũng thích. Nhưng mà lúc đó vẫn chưa gọi là đam mê to tát gì lắm.
Bằng chứng là sau này khi lớn hơn một chút, học cấp 2, cấp 3 thì mình cũng có định hướng “bình thường” như các bạn khác. Mình học quản trị nhà hàng khách sạn – một ngành kinh tế, và cũng có đi làm công việc liên quan đến ngành nghề đó.
Nhưng sau này bén duyên với nghệ thuật và mình nhận ra đó mới là đam mê của mình. Bây giờ thì mình chuyển sang làm người mẫu toàn thời gian luôn.
Vẫn là câu hỏi cuối phim, nhưng từ góc nhìn của một Hồ Thu Anh và Avin Lu chứ không phải Đồng Mây và Anh Vũ, “người thành công là người giàu có hay người hạnh phúc”?
Avin Lu: Với mình hạnh phúc đơn giản chỉ là được làm điều mình muốn làm và khiến mình cười, vì vốn dĩ cười là đã hạnh phúc rồi. Thật ra mình cũng có khoảng thời gian bỏ nghệ thuật để đi làm kinh doanh, khoảng thời gian đó thì kinh tế rất là ổn định nhưng mình lại thấy không thật sự thoải mái. Công việc đó chỉ khiến bố mẹ cảm thấy an tâm chứ bản thân trong lòng thì cứ canh cánh một điều gì đó. Mình nghĩ là giàu về tinh thần vẫn tốt hơn là giàu về vật chất. Một khi mình có niềm vui trong cuộc sống thì việc kiếm tiền từ đam mê cũng không phải là điều khó khăn lắm.
Hồ Thu Anh: Nếu mình không quyết định bỏ công việc bên mảng nhà hàng, khách sạn và cố gắng theo đuổi một chút thì có lẽ bây giờ sẽ có nhiều tiền hơn rồi. Nhưng cuối cùng thì mình vẫn lựa chọn điều mình thích – đó là theo đuổi nghệ thuật. Tất nhiên ai cũng muốn là vừa có thể giàu có và hạnh phúc rồi, nhưng nếu có thể làm giàu bằng đam mê thì tốt biết mấy.
Thảo luận về bài viết