[text_output]Bạn tỉnh dậy trong một căn phòng lạ, chiếc gối lông vũ với độ lún vừa phải và lớp chăn êm ái cuốn quanh người trong không gian điều hòa mát lạnh. Nếu trong phim bạn sẽ hét toáng lên khi thấy một gã trai khác bán khỏa thân nằm cạnh, nếu trong những câu chuyện do người khác kể, bạn sẽ thấy các nàng tự ôm lấy đầu mình rồi im im nhặt quần áo dưới sàn và lặng lẽ và chuồn mất. Kiểu vậy.
Nhưng sao phải vội vàng như thế?
Bây giờ là 9 giờ sáng, chuông báo thức không reo và bạn không phải đi làm. Đó đã là một khởi đầu quá hoàn hảo.
Rồi bạn nhận ra chiếc gối bên cạnh trống không, chỉ còn những vết nhăn trên ga trải giường. Bạn thoáng nghĩ đến việc quấn chăn như hoàng hậu, lê lớp vải đó xuống sàn và đi tìm chàng. Có lẽ bạn tình của bạn đang đi tắm, ngồi ngoài ban công đọc báo sáng hoặc tuyệt hơn nữa, chàng đang chơi với mèo trên ghế sofa. Nhưng dẫu vậy, bạn vẫn không di chuyển. Chuyển động duy nhất của bạn là vươn đôi chân ra khỏi chăn, để khí lạnh phả ra từ chiếc điều hòa vuốt ve những ngón chân nhỏ đang đung đưa. Nằm lười trên giường đang là điều quá tuyệt vời và chàng mới nên là người nên tò mò xem bạn đã thức dậy chưa chứ!
Thế rồi trong ánh sáng từ cửa phòng chiếu vào, bạn nghe thấy âm thanh của kim loại khẽ chạm vào nhau. Tiếng bếp ga bật lên đi kèm sau đó là tiếng đũa lách cách chạm vào thành bát sứ. Rồi “xèo” một cái, mùi trứng rán xen lẫn bơ thơm ngậy, thong thả thổi từ phòng ngoài vào, cuốn quýt quanh đầu mũi của bạn.
Bạn nhắm mắt, để cho khứu giác, thính giác và trí tưởng tượng của mình làm việc hiệu quả hơn. Bạn hình dung ra bờ hông rắn chắc mà hai chân mình quắp chặt lấy hôm qua đang xoay qua xoay lại trong bếp như một nghệ sỹ bên dàn trống Jazz. Âm thanh “ting” kia có lẽ là tiếng bánh mỳ đã được nướng chín già bật lên từ máy. Chàng huýt sáo một cách lộn xộn khi sắp xếp bát đĩa, tiếng tủ lạnh mở ra đóng vào xen lẫn giọng của phát thanh viên thời sự trên tivi. Đó là một sự ồn ào khiến bạn vô cùng hài lòng.
Rồi bạn thiu thiu ngủ lại. Trong lúc mơ màng, bạn cảm thấy một nụ hôn được nhẹ nhàng phủ lên trán mình.
Bạn mở mắt ra, chàng đang mỉm cười nhìn bạn, khay đồ ăn đặt cạnh giường, ly nước cam vàng óng, sóng sánh trong nắng.
Bỗng nhiên, bạn cảm thấy được sống ở thế kỷ 21 thật là “hết xảy”, khi theo dòng thời gian, vài chàng trai đã trở thành một tạo vật trên cả tuyệt vời.
Thế rồi, không ngần ngại, bạn kéo chàng xuống giường và tặng cho chàng một bữa sáng khác.[/text_output]
Nhưng sao phải vội vàng như thế?
Bây giờ là 9 giờ sáng, chuông báo thức không reo và bạn không phải đi làm. Đó đã là một khởi đầu quá hoàn hảo.
Rồi bạn nhận ra chiếc gối bên cạnh trống không, chỉ còn những vết nhăn trên ga trải giường. Bạn thoáng nghĩ đến việc quấn chăn như hoàng hậu, lê lớp vải đó xuống sàn và đi tìm chàng. Có lẽ bạn tình của bạn đang đi tắm, ngồi ngoài ban công đọc báo sáng hoặc tuyệt hơn nữa, chàng đang chơi với mèo trên ghế sofa. Nhưng dẫu vậy, bạn vẫn không di chuyển. Chuyển động duy nhất của bạn là vươn đôi chân ra khỏi chăn, để khí lạnh phả ra từ chiếc điều hòa vuốt ve những ngón chân nhỏ đang đung đưa. Nằm lười trên giường đang là điều quá tuyệt vời và chàng mới nên là người nên tò mò xem bạn đã thức dậy chưa chứ!
Thế rồi trong ánh sáng từ cửa phòng chiếu vào, bạn nghe thấy âm thanh của kim loại khẽ chạm vào nhau. Tiếng bếp ga bật lên đi kèm sau đó là tiếng đũa lách cách chạm vào thành bát sứ. Rồi “xèo” một cái, mùi trứng rán xen lẫn bơ thơm ngậy, thong thả thổi từ phòng ngoài vào, cuốn quýt quanh đầu mũi của bạn.
Bạn nhắm mắt, để cho khứu giác, thính giác và trí tưởng tượng của mình làm việc hiệu quả hơn. Bạn hình dung ra bờ hông rắn chắc mà hai chân mình quắp chặt lấy hôm qua đang xoay qua xoay lại trong bếp như một nghệ sỹ bên dàn trống Jazz. Âm thanh “ting” kia có lẽ là tiếng bánh mỳ đã được nướng chín già bật lên từ máy. Chàng huýt sáo một cách lộn xộn khi sắp xếp bát đĩa, tiếng tủ lạnh mở ra đóng vào xen lẫn giọng của phát thanh viên thời sự trên tivi. Đó là một sự ồn ào khiến bạn vô cùng hài lòng.
Rồi bạn thiu thiu ngủ lại. Trong lúc mơ màng, bạn cảm thấy một nụ hôn được nhẹ nhàng phủ lên trán mình.
Bạn mở mắt ra, chàng đang mỉm cười nhìn bạn, khay đồ ăn đặt cạnh giường, ly nước cam vàng óng, sóng sánh trong nắng.
Bỗng nhiên, bạn cảm thấy được sống ở thế kỷ 21 thật là “hết xảy”, khi theo dòng thời gian, vài chàng trai đã trở thành một tạo vật trên cả tuyệt vời.
Thế rồi, không ngần ngại, bạn kéo chàng xuống giường và tặng cho chàng một bữa sáng khác.[/text_output]