Bài viết không dành cho độc giả dưới 18 tuổi và có những thông tin nhạy cảm. Bạn có thể ngừng đọc nếu thấy không phù hợp.
Có thể khó tin, nhưng những đồ chơi người lớn ngày nay chỉ đơn thuần là sự cải tiến của những thiết bị đã xuất hiện từ hàng nghìn năm trước.
Bằng chứng đầu tiên về đồ chơi người lớn đã xuất hiện trong hồ sơ khảo cổ học cách đây khoảng 30,000 năm với các ái vật từ thời kỳ băng hà. Ngoài ra, các ghi chép và mô tả về việc sử dụng đồ chơi tình dục cũng tồn tại trong các hiện vật của Hy Lạp và La Mã cổ đại.
Trong cuốn Encyclopedia of Unusual Sex Practices (tạm dịch: Bách khoa toàn thư về những thực hành tình dục bất thường) năm 1992, tác giả Brenda Love cho rằng nữ hoàng Cleopatra (69-30 TCN) là người đầu tiên sử dụng đồ chơi người lớn. Đặc biệt, món đồ này của Cleopatra được kết hợp với động vật sống. Nữ hoàng Ai cập đã dùng một quả bầu rỗng chứa đầy những con ong sống bên trong để phục vụ nhu cầu cá nhân. Vì tầm ảnh hưởng của mình với những người đàn ông La Mã nổi tiếng, Cleopatra đã bị nhiều nhà thơ và sử học La Mã chỉ trích. Họ mỉa mai nữ hoàng Ai Cập là một kẻ tham lam, ham khoái lạc. Trong đó, Cassius Dio – một nhà sử học La Mã thế kỷ thứ 2, đã dùng những từ ngữ không mấy dễ nghe để miêu tả Cleopatra: người phụ nữ ham mê tình dục vô độ và vô dụng.
Máy rung cơ học đầu tiên xuất hiện ở Anh và Hoa Kỳ vào cuối thế kỷ 19. Đến thế kỷ 20 thiết bị này tiến vào kỷ nguyên vàng của sự phát triển. Tuy nhiên, trong thời kỳ này, đa phần máy rung được tạo ra và bán trên thị trường như một thiết bị y tế để điều trị chứng cuồng loạn (hysteria) ở phụ nữ.
Các phương pháp điều trị Hysteria từ Thế giới Cổ đại đến Kỷ nguyên Victoria
Tại phương Tây, chứng cuồng loạn (hysteria– từ tiếng Hy Lạp “hystera” có nghĩa là “tử cung”), được xem là bệnh thường gặp ở phụ nữ, gây ra bởi những rối loạn của tử cung. Đến giữa thế kỷ 19, chứng cuồng loạn được xem như là chứng rối loạn chức năng tình dục. Phương pháp điều trị điển hình là xoa bóp vùng xương chậu, hay dùng máy rung, máy phun nước để gây cực khoái.
Định nghĩa của chứng cuồng loạn thay đổi hoàn toàn theo thời gian và bối cảnh xã hội, nhưng các bác sĩ Trung cổ và ở thời kì Phục hưng đều chữa trị nó bằng phương pháp xoa bóp vật lý cho những trinh nữ, góa phụ, nữ tu và những phụ nữ độc thân gặp hạn chế trong việc thoả mãn nhu cầu cơ bản.
Trong Thời đại Victoria, không hiếm phụ nữ đến phòng khám, spa hay khu nghỉ dưỡng được xây dựng ven suối để thực hiện các liệu pháp điều trị chứng cuồng loạn. Những biện pháp này liên quan đến việc tác động bên ngoài vùng kín cho đến khi cô ấy bước vào trạng thái “kịch phát cuồng loạn” – mà ngày nay chúng ta gọi là “cực khoái.” Từ đó, giải phóng sự căng thẳng gây ra các triệu chứng của chứng cuồng loạn. Vì chứng cuồng loạn được coi là một tình trạng mãn tính, các phương pháp điều trị phải được thực hiện thường xuyên và liên tục.
Mặc dù thực tế này có thể gây sốc cho độc giả hiện đại, nhưng tại thời điểm đó, chứng cuồng loạn được coi như một căn bệnh và việc điều trị bên ngoài vùng kín cũng không được nhìn nhận là một phần của quá trình quan hệ tình dục .Thay vào đó, đây được xem là một một phương pháp điều trị lâm sàng – điều này giúp bảo vệ các bác sĩ khỏi những cáo buộc liên quan đến xâm phạm tình dục và tránh có những cái nhìn tiêu cực, lệch lạc về quá trình chữa bệnh.
Sự phát triển của máy rung tình dục
Đến tận đầu thế kỷ 20, khái niệm về chứng cuồng loạn ở phụ nữ vẫn tồn tại. Một số bác sĩ xem căn bệnh này như một “sọt rác” chẩn đoán – thứ dùng để giải thích tất cả những triệu chứng bệnh chưa được phân loại của nữ giới. Và máy rung đã được ra đời như một cách điều trị căn bệnh này thông qua các thiết bị hiện đại.
Nguyên nhân là bởi vào nửa cuối thế kỷ 19, việc điều trị chứng cuồng loạn đã trở thành một ngành kinh doanh lớn. Ứng dụng tia nước và các phương pháp kích thích khác đã được y học áp dụng nhưng không thu về kết quả khả quan như tác động tay trực tiếp từ các nhà trị liệu. Song, phương pháp điều trị thủ công này đã kéo theo khá nhiều nguy cơ nghề nghiệp. Các bác sĩ đều gặp phải những chấn thương ở cổ tay, ngón tay do những chuyển động liên tục suốt một thời gian dài, cũng như những than phiền vì thời gian cho mỗi buổi điều trị phải kéo dài quá mức cần thiết nhằm giúp bệnh nhân cảm thấy thoả mãn. Máy rung lần đầu tiên được phát triển như một công cụ để giảm bớt “gánh nặng” này và giúp cho quá trình điều trị diễn ra nhanh chóng hơn.
Những chiếc máy rung cơ học đầu tiên có chi phí khá cao và thường có kích thước to như các món đồ gia dụng thông thường. Các sản phẩm được ưa chuộng thời bấy giờ hầu hết được quay thủ công bằng tay. Ví dụ như chiếc máy Pulsocon của Tiến sĩ Macaura. Thiết bị này được yêu thích do giá thành rẻ và không cần nguồn điện. Pulsocon được bán trên thị trường như một Máy tuần hoàn máu, có hiệu quả giảm đau nhanh chóng và chữa các bệnh mãn tính.
Máy điều khiển (Manipulator) – một “con vật khổng lồ” chạy bằng hơi nước được phát minh vào năm 1870 bởi Tiến sĩ George Taylor, có lẽ được biết đến nhiều nhất trong số các máy rung cơ giới hóa ban đầu. Đến năm 1883, bác sĩ người Anh, Joseph Mortimer Granville đã cho ra đời máy rung chạy bằng pin đầu tiên. Khi công nghệ được cải tiến, các máy rung điện cầm tay cũng dần trở nên phổ biến hơn (khoảng đầu thế kỷ 19 đến thế kỷ 20).
Theo thời gian, các thiết bị này được tân tiến và trở nên nhỏ gọn, thuận tiện hơn, cho phép “bệnh nhân” có thể điều trị tại nhà mà không cần bác sĩ chăm sóc. Điều này khiến cho ngành công nghiệp trị liệu chứng cuồng loạn đã lụi tàn theo năm tháng.
Đồ chơi người lớn – từ thiết bị trị liệu cho đến ứng dụng khiêu dâm
Ba thập kỷ đầu của thế kỷ 20 có lẽ là thời kỳ huy hoàng nhất trong lịch sử của máy rung. Lúc này, sản phẩm vẫn giữ được mục đích y tế và phi tình dục, nhờ đó được khá nhiều gia đình sử dụng.
Vô số nhà máy như Andis, Hamilton Beach, General Electric, v.v. tham gia vào quá trình sản xuất thiết bị này, đưa máy rung trở thành hình ảnh quen thuộc trên các tạp chí và những danh mục nổi tiếng. Ngôn ngữ khi khi quảng cáo sản phẩm cũng tập trung vào những lợi ích của việc massage, chữa đau đầu, giãn cơ bắp, trẻ hoá làn da v.v…Thiết bị này được cấp bằng sáng chế trước cả máy nướng bánh mì, bàn ủi hoặc máy hút bụi. Với vai trò là một vật dụng y tế gia đình, không nơi nào trong lịch sử thời kỳ đầu đề cập tới máy rung như một sản phẩm về tình dục hoặc thủ dâm.
Thế nhưng đến cuối những năm 1920, mọi chuyện đã bắt đầu thay đổi. Sản phẩm này bỗng xuất hiện trong stag film (tiền thân của phim câm ngày nay) và chẳng bao lâu, thiết bị này đã trở thành một sản phẩm chứa những góc nhìn tiêu cực. Các cửa hàng cũng theo đó ngừng trưng bày, thậm chí là loại bỏ khỏi kho hoàn toàn. Máy rung không còn được bày bán rộng rãi và công khai như trước nữa.
Bất chấp sự thay đổi này, nhiều người vẫn tìm kiếm các thiết bị rung cá nhân. Nhu cầu tùy ý của người tiêu dùng đã dẫn đến sự ra đời của “máy rung ngụy trang” – những loại máy rung với bề ngoài giả dạng như một thiết bị khác. Theo thời gian, máy rung trở thành một ngành công nghiệp kín tiếng trong vài thập kỷ tiếp theo.
Những năm 60s và 70s: Nữ quyền và sự ra đời của khái niệm “Đồ chơi người lớn”
Những năm 60-70 của thế kỷ trước, xã hội đã chứng kiến nhiều thay đổi chóng mặt về phong trào nữ quyền, khi phụ nữ được lên tiếng cho những quyền lợi của mình, kể cả các vấn đề liên quan đến tình dục. Điều này đã đưa chiếc máy rung về lại gầm giường, đồng thời thay đổi hoàn toàn ý nghĩa lịch sử của đồ chơi người lớn.
Phụ nữ không chỉ lên tiếng về bình đẳng giới, tự do cá nhân mà lần đầu tiên, họ được trao quyền để làm chủ cuộc sống tình dục của mình. Thuốc tránh thai, tình yêu không rào cản, công bằng về mặt giới tính đều có sự xuất hiện của giải phóng tình dục, đi kèm theo đó là các chủ đề liên quan đến “tự thoả mãn” và máy rung.
Các nhà văn như Nancy Friday và Erica Jong đã đưa vấn đề tình dục ở nữ giới lên hàng đầu trong các cuộc thảo luận. Tiến sĩ Betty Dodson, trong bộ phim tài liệu Passion & Power, kể lại câu chuyện về chiếc máy rung cầm tay của thợ cắt tóc, được bạn trai của cô ấy mang về nhà và khiến cặp đôi vô cùng thích thú. Đối với Dodson, đây chỉ là sự khởi đầu; cô đã dành nhiều năm tiếp theo để ủng hộ việc sử dụng máy rung và mở các cuộc hội thảo về tình dục cho phụ nữ.
Cũng trong khoảng thời gian này, khi cuộc cách mạng tình dục bùng nổ, các kiểu máy rung mới bắt đầu được tung ra thị trường và ngôn ngữ trên một số bao bì sản phẩm đã thay đổi: từ việc quảng bá các lợi ích sức khỏe nói chung sang lời hứa về sự thoả mãn. Máy rung (hoặc “dụng cụ hỗ trợ hôn nhân”) bây giờ đã chính thức trở thành đồ chơi người lớn.
Đồ chơi người lớn trong hiện tại
Năm 1974, Eve’s Garden – một cửa hàng bán đồ chơi người lớn đầu tiên do phụ nữ làm chủ, đã khai trương trong một không gian kín đáo ở khu phía tây thành phố New York. Cửa hàng thu hút sự chú ý của nhiều người bởi tinh thần phóng khoáng và nữ quyền, bác bỏ những ý kiến cho rằng tình dục là điều sai trái và đáng xấu hổ.
Eve’s Garden là biểu tượng tiên phong trong cuộc cách mạng kinh doanh đồ chơi người lớn, và là nguồn cảm hứng của các cửa hàng bán lẻ khác bao gồm: Babeland (ban đầu là Toys in Babeland) – mở cửa vào năm 1993 ở Capitol Hill, Seattle. Nhà bán lẻ đồ chơi tình dục do phụ nữ làm chủ này có phương châm “Đồ chơi tình dục cho một thế giới đam mê,” nhằm mục đích thay đổi cách mọi người nghĩ về đồ chơi người lớn. Khi lịch sử của đồ chơi người lớn tiếp tục phát triển và khái niệm “tự thoả mãn” ngày càng được chấp nhận rộng rãi hơn, Babeland vẫn đi đầu, mang lại quyền năng, giáo dục và niềm vui cho vô số khách hàng tò mò.
Ngày nay, máy rung hiện được bán tại các cửa hàng chính thống ở Mỹ như CVS và Target. Internet đã đưa sản phẩm này đến tay khách hàng dễ dàng hơn mà không cần phải rời khỏi nhà. Thậm chí, The Oprah Winfrey – một show truyền hình trình chiếu trên tivi cũng đã chọn sản phẩm này cho chủ đề của một cuộc nói chuyện.
Tuy nhiên, sự kỳ thị và “tiêu chuẩn kép” về máy rung tình dục vẫn tồn tại. Năm 2010, MTV từ chối phát sóng quảng cáo cho Trojan’s Vibrating Triphoria trừ khi từ “máy rung” bị loại bỏ. Ở một số nơi, máy rung tình dục vẫn bị cho là bất hợp pháp. Năm 1998, tiểu bang Alabama đã thông qua luật cấm bán bất kỳ thiết bị nào “được thiết kế hoặc tiếp thị là hữu ích để kích thích cơ quan sinh dục của con người,” với mức hình phạt là $10,000 đô la và một năm tù giam. Luật “chống rung” của bang Texas từ năm 1973 vẫn còn hiệu lực đến ngày nay. Ngoài Hoa Kỳ, có nhiều quốc gia khác cấm máy rung hoặc tính hợp pháp của chúng không rõ ràng, bao gồm Maldives, Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất, Ả Rập Xê Út, Thái Lan, Malaysia, Ấn Độ, và cả Việt Nam.
Kết
Kể từ khi máy rung ra đời, đã có rất nhiều cải tiến công nghệ: từ máy rung có thể sạc, đến các mẫu silicone y tế cao cấp đa dạng về tốc độ, nhịp điệu và chuyển động. Có máy rung “viên đạn” bỏ túi, tùy chọn tự động, hoặc kích thích nhiều bộ phận cơ thể cùng một lúc. Thậm chí, sản phẩm này có còn cả những phiên bản “trang sức” cao cấp như Pearl Royal nạm đá quý trị giá hàng triệu đô la. Máy rung thông minh có thể được lập trình, điều khiển từ xa và đồng bộ hóa theo bản nhạc yêu thích của người dùng.
Dù vậy, trong thực tế, sản phẩm này vẫn tiếp tục được bán dưới dạng máy mát xa hoặc máy rung ngụy trang, và việc tự thoả mãn của phụ nữ vẫn thường bị miêu tả là đáng xấu hổ, lố bịch. Điều này dẫn đến một nghịch lý đáng cười khi ở Mỹ, kiểm soát sinh sản và đồ chơi tình dục cho phụ nữ vẫn bị kiểm duyệt chặt chẽ, trong khi thuốc hỗ trợ tình dục cho nam giới như Viagra lại được quảng cáo công khai.
Nguồn: helloclue.com, vintagevibrators.com
Xem thêm:
#Thoáng: Tình dục thời chiến – Khi phụ nữ bị lãng quên còn đàn ông thì “cố” để mắc bệnh lậu
#Thoáng: Tắt đèn, bật nhạc – Trải nghiệm du dương khi âu yếm theo góc nhìn khoa học
#Thoáng: Những cuộc đình công tình dục nổi tiếng nhất thế giới
Thảo luận về bài viết