Trong một bộ phim có phần “cà chớn” như Deadpool có một câu thoại đáng nhớ như thế này: “Cháu không cần thức dậy như một siêu anh hùng, đánh răng, mặc quần áo và ra đường như một siêu anh hùng. Chỉ cần trước những khoảnh khắc quan trọng, cháu lựa chọn làm những điều đúng đắn. Đó là giây phút cháu trở thành người hùng.” Tuy nhiên The Innocent đã đưa bộ phim đi theo một hướng khác. Trong The Innocent có rất nhiều nhân vật dẫu có từng tỏ ra đứng đắn thế nào cũng khiến họ trở thành một người vô tội.
I. Tóm tắt cốt truyện
(Phần này có tiết lộ một vài chi tiết của tác phẩm nhưng sẽ không ảnh hưởng đến trải nghiệm xem phim)
The Innocent bắt đầu bằng lời tường thuật của nhân vật chính, Mateo Vidal. Anh kể về cái đêm đã thay đổi toàn bộ cuộc đời mình từ một sinh viên trường luật danh giá trở thành một phạm nhân giết người. Tám năm sau (sau bốn năm ngồi tù), anh kết hôn và có cuộc sống hạnh phúc với Olivia (Aura Garrido), một người phụ nữ mà mình tình cờ gặp tại một quán bar. Tuy nhiên, trong chuyến công tác tới Berlin, Olivia bỗng liên tục gửi cho anh những tin nhắn kì quái bên cạnh một người đàn ông lạ mặt.
Bởi cách mở đầu như vậy, khi bước tới tập hai, người xem hoàn toàn bị bất ngờ khi câu chuyện bước sang hẳn một hướng khác. Các cảnh phim tập trung khắc hoạ Lorena Ortiz – nữ thanh tra đang xử lý một vụ án mạng dường như không liên quan tới nam chính. Điều này có thể gây khó chịu với một số người khi những tình tiết cứ dồn dập xuất hiện, đưa chúng ta rời xa cốt chuyện ban đầu của Mateo. Tuy nhiên, đây thực chất lại là một cách xây dựng mạch phim độc đáo, vì thông qua mỗi tập phim, đạo diễn lại có thể khắc hoạ sâu sắc và kỹ lưỡng hơn những động cơ, quan điểm và lý do hành xử dựa trên nền tảng quá khứ của từng nhân vật.
II. Mỗi thánh nhân đều có một quá khứ, mỗi kẻ tội đồ đều có một tương lai
“Không ai có thể thoát khỏi quá khứ” chính là thông điệp vững chắc, được xây dựng xuyên suốt trong The Innocent. Đạo diễn Oriol Paulo và nhà văn Harlan Coben tưởng như đã đặt nhân vật chính của mình vào cấu trúc 11 hồi quen thuộc của một người hùng bao gồm:
1. Những điều bí ẩn xuất hiện.
2. Tìm được những trợ thủ.
3. Khởi hành.
4.Đối mặt với thách thức.
5. Đương đầu với khó khăn, nỗi sợ lớn nhất.
6. Gục ngã và muốn bỏ cuộc, hành trình rơi vào bế tắc, không lối thoái.
7. Tìm nguyên nhân/ ý nghĩa của nhiệm vụ.
8. Giải quyết vấn đề.
9. Quay lại cuộc sống thường nhật.
10. Bắt đầu cuộc sống mới.
11. Đúc kết lại những bài học.
Tuy nhiên ekip của The Innocent đã làm được hơn thế. Họ không chỉ khắc hoạ mỗi nam chính mà còn đưa tất cả các nhân vật của mình vào câu chuyện về: “một người bình thường, được đặt vào những tình huống khác thường.” Nếu nhân vật chính Mateo Vidal (Mario Casas thủ vai) sau khi ngộ sát người bạn của mình và liên tục chịu đựng cảm giác tội lỗi trong suốt phần đời về sau thì thanh tra Lorena Ortiz cũng phải đối mặt với nỗi ám ảnh mất cha khi còn nhỏ, sau đó tiếp tục bị mẹ bỏ rơi. Điều này đã giúp cô rèn luyện sự quyết tâm và sự tập trung tuyệt đối vào công việc. Các nhân vật khác có người thì phải trải qua nỗi đau mất con, có người thì cố gắng tìm mọi cách để quên đi quá khứ nhơ nhuốc của mình. Những chiếc mặt nạ trong phim xuất hiện một cách vô cùng phức tạp, như một sợi dây trói chặt các nhân vật với nhau. Đây cũng chính là lá chắn để mỗi người che che đi âm mưu, bí mật và mục đích thật sự của mình.
III. Bậc thầy của những nút thắt
Từ “The Invisble Guest”; “The Body” cho tới “The Innocent” đều đã cho thấy Oriol Paulo là thiên tài trong việc tạo nên những bộ phim gay cấn, hấp dẫn, hồi hộp cho đến tận cảnh phim cuối cùng. Trong mọi tác phẩm của mình, Paulo đều khiến khán giả hoài nghi về mọi nhân vật và cả nhận định của chính mình. Bất cứ giả thuyết nào của người xem cũng đều có có vẻ hợp lý, cho đến khi nút thắt mở ra, khán giả mới vỡ oà vì ngạc nhiên khi phát hiện mình đã hoàn toàn bị kịch bản “dắt mũi”. Điều này tạo nên một mối gắn kết chặt chẽ giữa người xem và các tình tiết phim. Nếu các nhân vật bị lạc trong vòng xoáy của sự đề phòng và nghi kị lẫn nhau, thì đến chính khán giả cũng không thể tin tưởng bất cứ nhân vật nào kể cả khi họ đã chết.
The Innocent – Netflix
Có thể nói Oriol Paulo là một đạo diễn vô cùng thông minh. Xuyên suốt các bộ phim với đề tài báo thù, phá án, vạch trần các tội ác, Oriol Paulo không bao giờ để tác phẩm của mình sa đà vào việc khắc hoạ tâm lý nhân vật dài lê thê, các cuộc tranh luận đạo đức về tội phạm và hình phạt hay sự dẫn dắt dài dòng. Anh tập trung vào việc đan xen liên tục các diễn biến mà không giải thích, để mặc cho khán giả có những suy đoán và cảm nhận riêng. Thế rồi khi các nút thắt được sâu chuỗi lại với nhau, khán giả vừa có thể sững sờ khi nhận ra giả thuyết của mình là sai, nhưng sau đó lập tức hả hê và thích thú khi mình chỉ cần đoán đúng vài chi tiết.
Nếu Oriol Paulo là một nhạc trưởng tài ba có thể tấu lên những bản nhạc với vô vàn cung bậc cảm xúc thì Harlen Coben chính là một nhà soạn nhạc thiên tài. Kể từ “Tell No One”, Harlen Coben đã đặt ra một tiền lệ rằng các tác phẩm của ông không những phù hợp để chuyển thể lên màn ảnh mà còn có thể giành được những giải thưởng lớn và chắc chắn sẽ được người hâm mộ đón nhận. Do đó, Netflix đã không chần chừ ký hợp đồng chuyển thể cho 14 tiểu thuyết của vị tác giả này bao gồm Safe; The Woods; The Stranger và gần đây nhất là The Innocent.
Tình yêu của Oriol Paulo dành cho những câu chuyện đan xen, mê cung kịch bản rối rắm rõ ràng là rất phù hợp với phong cách sáng tác của tác giả Harlen Coben. Mỗi bí ẩn xuất hiện đột ngột và dứt khoát như chiếc dao cắt. Khi các rắc rối cũ chưa có lời giải đáp, những bí mật mới đã lập tức xuất hiện. Kịch bản của The Innocent cũng tương tự như thế. Từ câu chuyện đi tù của Mateo, một loạt quân đội nhỏ các nhân vật khác tưởng như không liên quan đã lập tức xuất hiện, tạo nên những vòng xoắn ốc kết nối chặt chẽ với nhau.
IV. Miếng ghép hình của cảm xúc
Dù là một tác phẩm trinh thám dày đặc các tình tiết bạo lực và đan xen cả những nội dung khiêu dâm, nhưng The Innocent vẫn có những khoảng lặng để truyền tải những thông điệp rất nhân văn, mang tính chữa lành. Mỗi nhân vật đều là một người bình thường, họ phải trả qua những hành trình khó khăn do hậu quả từ chính quá khứ của mình tạo ra. Chỉ khi một người có thể đối mặt, tha thứ và giải quyết những vấn đề tồn đọng, họ mới có thể thanh thản.
Thế nhưng trong hành trình đấy, không phải ai cũng cần sự hướng thiện. Có những người sẵn sàng sống với con quỷ trong mình và tìm mọi cách nuôi dưỡng nó. Đó cũng chính là một trong những điểm đặc biệt nhất của The Inoocent. Sự khắc hoạ tâm lý của các nhân vật được đóng mở như đang khiêu khích cảm nhận của người xem, khiến chúng ta phút trước vừa cảm thấy khó hiểu, ngay sau đó có thể đồng cảm và rồi lập tức ghét bỏ một người. Sự bí ẩn của The Innocent không đến từ câu hỏi “ai đã làm gì?” mà từ thắc mắc: Ai biết điều gì? Họ biết chuyện gì? Tại sao họ lại làm thế?
Việc khán giả có yêu thích bộ phim này không sẽ tuỳ thuộc vào mức độ chịu đựng sự hỗn loạn của từng người. Rốt cuộc Mateo thực chất là chàng trai tốt bụng hay một tên khốn? Olivia là một cô vợ tận tuỵ hay ả phản diện lừa đảo? Người mẹ mất con đã thật sự tha thứ cho thủ phạm giết hay đang lên kế hoạch trả thù tàn ác hơn? Trải nghiệm khi thưởng thức The Innocent sẽ khiến khán giả cảm thấy như đang chơi một trò ghép hình. Và chỉ đến khi nào các nhân vật khắc hoạ xong hành trình của mình thì khán giả mới có thể thoả mãn rời mắt khỏi màn hình.
Xem thêm:
Chuyện tình cây táo gai – Thật, và thơ
Người Tình của đạo diễn Lưu Huỳnh ra rạp sau 4 năm kiểm duyệt
Quả Cầu Vàng đối mặt với làn sóng tẩy chay chưa từng có
Thảo luận về bài viết